'Thế nào, mùi vị trúng độc không dễ chịu đúng không? Có phải không vận công được tiên lực? Cơ thể trở nên tê liệt, không có sức? Haha, vì tiểu tử ngươi mà hôm nay ta đã dùng hết cả vốn gốc, ngươi nên biết thỏa mãn đi ~
Bây giờ ngươi chính cá nằm trên thớt, lão phu cũng không có thời gian chơi đùa cùng ngươi nữa, sau khi sưu hồn thì tất cả những gì trên người ngươi đều thuộc về bản tôn, hahaha...Được rồi, bây giờ ta sẽ tiễn ngươi lên đường.”
Dứt lời, Đông Nhan đột nhiên chộp về phía đầu của Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên biết lão già này đang muốn sưu hồn hắn.
Nhưng mà...
Sao có thể để ông ta được như ý?
“Haha, chưa biết ai tiễn lại lên đường đâu ~”
Dương Bách Xuyên cười lạnh, hắn bỗng nhiên nắm chặt lấy cổ tay của Đông Nhan rồi lớn tiếng nói: “Thanh Liên giúp ta!”
Cùng lúc đó, Thanh Liên tiên hỏa bùng lên, hắn rót vào trong toàn bộ sức mạnh của cơ thể rồi đấm thẳng vào bụng dưới của Đông Nhan, đây là nơi của tiên phủ và đạo nguyên, chỉ cần một đòn là có thể đánh vỡ được đạo nguyên của lão †a.
Không chết thì cũng thành đồ bỏ đi.
Đối với sự thay đổi đột ngột này, vẻ mặt Đông Nhan lập tức thay đổi, lúc này mới biết mình đã bị mắc lừa, tên tiểu tử Dương Bách Xuyên này căn bản không hề trúng độc, hoặc nói đúng hơn là lúc trước ông ta nhìn thấy Dương Bách Xuyên
đang nhìn mình là thật.
Tên tiểu tử này có thể nhìn thấy ông ta từ lâu, nhưng hắn lại cố ý giả vở, khiến cho bản thân ông ta buông lỏng cảnh giác.
Sau đó lại cho ông ta một vố. Bây giờ biết thì làm được gì? Tất cả đã muộn rồi.
Ngay khi tay của ông ta chỉ còn cách đầu Dương Bách Xuyên một ngón tay. Dương Bách Xuyên đột nhiên bật lên, dễ dàng túm lấy cổ tay ông ta.
Cùng lúc đấm vào bụng dưới.
Mọi thứ diễn ra mà không có báo trước. “Âm ~”
“A~"
Đông Nhan kêu gào thảm thiết, lúc này ông ta cảm nhận được rõ ràng đan nguyên của mình đã bị vỡ.
Vốn định muốn nhanh chóng lùi về sau nhưng cổ tay lại bị Dương Bách Xuyên nắm chặt, không thể nào thoát ra được.
Đông Nhan cảm nhận được trước người Dương Bách Xuyên xuất hiện một cỗ khí tức vô cùng cường đại, túm chặt lấy cổ tay ông ta, tiểu tử này không hề cho. mình cơ hội chạy thoát.
'Trơ mắt nhìn Dương Bách Xuyên đánh vào bụng dưới khiến đan nguyên vỡ nts.
Đông Nhan khóc không ra nước mắt, ông ta vốn muốn đánh lén nhưng bây giờ lại bị Dương Bách Xuyên chơi lại.
Đòn tấn công này của Dương Bách Xuyên đã mượn sức mạnh thần hồn cường đại của Hắc Liên, đột nhiên hắn vung tay chộp lên đầu của Đông Nhan.
Sau đó hô lên một tiếng “Sưu hồn ~” Lão già này vẫn luôn lừa gạt hắn tới nơi này, hơn nữa trước kia ông ta có vẻ như không thèm để ý tới hoa Quỷ Mẫu, Dương Bách Xuyên đoán mục đích thật sự
không phải là hoa Quỷ Mẫu mà là có suy tính khác.
Rõ ràng nơi này có yêu thụ Quỷ Mẫu cường đại, nhưng cho tới hiện tại ngoại trừ xuất hiện nhánh cây tấn công ra thì cũng không có bất cứ động tĩnh gì.
Dương Bách Xuyên nghĩ dường như nơi này còn có bí mật, người chỉ có lão già Đông Nhan này.
ết được. Nếu như ông ta đã muốn sưu hồn hắn, vậy được, tiểu gia đây cũng sẽ sưu hồn ông, ăn miếng trả miếng. Cũng có thể biết được một số chuyện liên quan tới nơi này. Vở kịch vừa diễn đã thành công tốt đẹp.
Hắn chỉ đợi cho lão già này buông lỏng cảnh giác, thế nên ngay khi ông ta chỉ còn cách hắn một ngón tay thì mới đánh trả.
Nói thật thì rất nguy hiểm, nếu sơ suất thì người chết sẽ là hắn.
Cầu xin sự thương xót trong sợ hãi, cuối cùng Đông Nhan đã bị Dương Bách Xuyên sưu hồn.
Một lúc sau Dương Bách Xuyên mới dừng lại, hắn đánh một chưởng khiến lão già ngu ngốc này trở thành một đống thịt vụn.
Dương Bách Xuyên vung tay thu lại nhãn không gian của Đông Nhan. “Ra là thế, haha, lão già này mưu đồ cũng lớn đấy ~”
Dương Bách Xuyên lẩm bẩm.