Đỗ Nhân Kiệt đã chậm một bước, kiếm của Dương Bách Xuyên đã chém về phía Yến Vô Lượng, khoảng cách tới ông ta chỉ còn mười mét.
Nhưng Dương Bách Xuyên không cho là như vậy, hiện tại Kim Tiên của Thượng Huyền Tiên Môn đều bị hắn giết chết, đối phương chỉ còn lại mình Yến Vô
Lượng và hai cao thủ Đại La.
Hai người kia bị một mình Tuyết Hương kiềm hãm, căn bản không thoát ra được.
Dương Bách Xuyên đến chỗ Đỗ Kiệt Bân đối phó với Yến Vô Lượng, để những Kim Tiên của Thái Thanh Tiên Môn đi trấn áp Chân Tiên, Thiên Tiên của Thượng
Huyền Tiên Môn chỉ là chuyện đơn giản.
Cục diện đã rõ, không có gì xảy ra ngoài ý muốn thì lần này Thượng Huyền Tiên Môn sẽ xong đời.
Lúc này nghe Đỗ Nhân Kiệt lớn tiếng nhắc nhở, trong lòng Dương Bách Xuyên vẫn đề cao cảnh giác.
Nhưng lúc này, Yến Vô Lượng lại gầm lên: “Thiên Băng Chi Hàn, đóng băng tất cả.”
Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên nhìn thấy Yên Vô Lượng vung hai tay, trên cơ thể ông ta xuất hiện hàng vạn tia sáng bạc, xong đó bộc phát ra.
Nơi nào có ánh sáng đi qua, mặt đất đều được bao phủ bởi một lớp bạc.
Nhưng trái tim của Dương Bách Xuyên lại đập thình thịch, hắn cảm thấy ớn lạnh tột độ.
Bây giờ mới hiểu vì sao Đỗ Nhân Kiệt lại lớn tiếng nhắc nhở hắn, cũng rõ tại sao trận chiến giữa Yến Vô Lượng và Đỗ Nhân Kiệt vẫn luôn duy trì khoảng cách hơn trăm mét.
Thỉnh thoảng sẽ có va chạm, nhưng đây là lần đầu tiên hắn gần Yến Vô Lượng trong phạm vi mười mét, phần lớn hai người đều chiến đấu ở khoảng cách trăm mét.
Đây cũng là lý do vì sao Đỗ Nhân Kiệt kiêng dè Yến Vô Lượng.
Kiêng dè là vì Yến Vô Lượng có bản lĩnh đóng băng mọi thứ.
Một trăm mét là giới hạn lĩnh vực của Yến Vô Thường.
Dương Bách Xuyên là người dẫn đầu.
Không phải hắn chưa từng nghĩ lùi lại sau hay tránh né, nhưng phát hiện căn bản không có bất kỳ cơ hội nào.
Tốc độ của Yến Vô Lượng quá nhanh.
Nhanh tới mức hắn không thể nào tránh né.
Bởi vì sức mạnh bộc phát từ trên cơ thể của Yến Vô Lượng là ánh sáng. Hơn nữa là khuếch tán ra bốn phía.
Dương Bách Xuyên ở quá gần Yến Vô Lượng nên không thể nào tránh né được lực lượng lạnh lếo này.
Chớp mắt, toàn thân hắn đã bị cỗ lực lượng băng àn kia bao phủ, lập tức biến thành một tượng đá.
Đương nhiên Dương Bách Xuyên vận chuyển công pháp, khí lạnh của Yến Vô Thường chỉ đóng băng được bên ngoài cơ thể hắn, chứ không phải bị đông từ trong ra ngoài.
Nhưng dù là như vậy thì Dương Bách Xuyên cũng cảm nhận được cỗ sức mạnh đáng sợ này.
Hắn phát hiện khí lạnh này vô cùng khủng khiếp, thẩm thấu từ ngoài vào trong, rất có khuynh hướng đông cứng hắn thành cột băng.
Dương Bách Xuyên cố gắng vận công sức mạnh để chống đỡ, nhưng hắn cảm nhận đối mặt với khí lạnh của Yến Vô Lượng, lực lượng của hắn cũng bại lui.
Mạnh mẽ, chí âm chí dương, ngang ngược, lực phá hoại cường đại là những hình dung của Dương Bách Xuyên về năng lượng của Yến Vô Lượng.
Lúc này, Dương Bách Xuyên bắt đầu căng thẳng, không ngờ Yến Vô Lượng còn có bản lĩnh như vậy, là do bản thân hắn quá khinh địch.
Ngay cả khi hắn dùng hết sức chém ra kiếm khí cũng bị lực lượng lạnh lếo của Yến Vô Lượng đóng băng.
Sức mạnh của Kim Tiên đại viên mãn quả thật là cường đại, cũng vượt qua sức tưởng tượng của hắn.
Đương nhiên Dương Bách Xuyên đang so sánh với bản thân mình. Theo như trước khi chiến đấu, thực lực hiện tại của hắn là Chân Tiên trung phẩm, nếu như có sức mạnh của Hắc Liên hỗ trợ, ít nhất hắn cũng có thể đọ sức
với Kim Tiên thượng phẩm.
Hiện tại đối đầu với Yến Vô Lượng hắn đã bị thua thiệt, thậm chí còn rơi vào thế hạ phong.
Lúc này nên làm gì bây giờ?
Dương Bách Xuyên câu thông với Hắc Liên nhờ giúp đỡ, nhưng không gửi được tín hiệu.
Cỗ lực lượng lạnh lẽo này của Yến Vô Lượng không chỉ đóng băng cơ thể mà còn cắt đứt ý thức của tiên hồn, ngay cả sức mạnh tiên hồn cũng không dùng
được, lần này Dương Bách Xuyên đã thật sự sợ hãi.
Nhưng đột nhiên hắn nghĩ tới cái gì đó, trong cơ thể mình cũng có sức mạnh thuộc tính.
Nhưng không biết có dùng được hay không.
Đó là Thủy Chi Căn Nguyên châu.
Vẫn luôn được nuôi dưỡng trong cơ thể hản.
Về cơ bản mà nói Thủy Chi Căn Nguyên châu là tổ tiên của tất cả thuộc tính nước, lực lượng băng hàn kia của Yến Vô Lượng cũng có thể xem như một loại nước.
Dương Bách Xuyên không biết Thủy Chi Căn Nguyên có hấp thu được hay. không?
Lúc này, lực lượng lạnh lẽo kia đã thấm sâu vào trong cơ thể hắn, Dương Bách Xuyên không có nhiều thời gian để suy nghĩ, chỉ có thể dùng tất cả khả năng để thử.
Lúc này, hắn dùng Thủy Chi Căn Nguyên, hy vọng có thể hấp thụ lực lượng này của đối phương.
Kết quả khiến Dương Bách Xuyên cay đẳng, hắn phát hiện lực lượng của Yến Vô Lượng đã phá hủy quá nhiều, hắn vậy mà không dùng được Thủy Chỉ Căn Nguyên.
Đến lúc này Dương Bách Xuyên đã thật sự sốt ruột.
Nhưng lúc này trong đầu vang lên giọng của Càn Khôn Chi Linh:
“Tiểu Tử, ngươi định để Thanh Liên Tiên Hỏa trong cơ thể làm vật trang trí à?”
Câu nói này đã khiến Dương Bách Xuyên giật mình.