Lúc này, yêu lực đã che phủ toàn thân hậu duệ Thủy Thần, hơn nữa còn biến thành một tấm lưới màu xanh cực lớn, bao lấy ngọn lửa của Phượng Hoàng ở bên trong.
"Ầm!"
Sau một tiếng gầm, tấm lưới lớn màu xanh lam do hậu duệ Thủy Thần hình thành đã bị ngọn lửa của Tiểu Phượng Hoàng đốt cháy, tạo thành một cái hố lớn.
Ngọn lửa màu tím tuy nhỏ bé nhưng uy lực của nó không hề yếu, chỉ trong nháy mắt đã thiêu rụi hoàn toàn tấm lưới xanh của hậu duệ Thủy Thần.
Không chỉ như vậy, ngọn lửa màu tím không chỉ đốt cháy tấm lưới mà còn thiêu tới bản thế của hậu duệ Thủy Thần với uy lực không hề giảm sút.
Lúc này, hậu duệ Thủy Thần hừ lạnh một tiếng, ánh sáng xanh bùng lên, giống như một kết giới phòng ngự, ngăn cản ngọn lửa màu tím của tiểu Phượng Hoàng ở bên ngoài.
“Ầm!"
Lại một tiếng nổ vang lên.
Toàn bộ đại điện đều bừng sáng.
Trong phút chốc, chỉ còn ánh sáng xanh chói mắt, Dương Bách Xuyên không nhịn được mà nhắm mắt lại, trong lòng thầm nghĩ, ngọn lửa này của tiểu Phượng Hoàng sợ là không còn tác dụng rồi, phòng ngự của hậu duệ Thủy Thần nhìn rất uy lực, muốn phá rất khó.
Trong lòng vừa nghĩ như vậy, một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
“Rống ~"
Tiếng gầm này rất thô, Dương Bách Xuyên nghe xong thì hai mắt sáng lên, hẳn biết Phong Tiên không thể nào kêu như vậy, tiểu Phượng Hoàng và Chồn Nhi lại càng không.
Vậy chỉ có thể là tiếng kêu thám thiết của hậu duệ Thủy Thần.
Cảm giác ánh sáng xanh chói mắt đã yếu đi, Dương Bách Xuyên mở to mắt nhìn thì lập tức vui mừng khôn xiết.
Chỉ thấy phòng ngự trên người hậu duệ Thủy Thần tiêu tán, trên người lại xuất hiện một cái lỗ lớn.
Chỉ thấy phòng ngự trên người hậu duệ Thủy Thần tiêu tán, trên người lại xuất hiện một cái lỗ lớn.
Hơn nữa, ngọn lửa màu tím có kích thước bằng nắm tay không hề tắt, vẫn đang cháy trên người hậu duệ Thủy Thần.
Lúc này, Dương Bách Xuyên hết sức mừng rỡ, không ngờ lửa của tiểu Phượng Hoàng lại mạnh như vậy, vậy mà lại không tắt, ngọn lửa màu tím là lửa có uy lực cao nhất của Tiểu Phượng Hoàng, hơn nữa lại không tắt. Lăn này thì hậu duệ Thủy Thần ăn đủ.
Ngay sau đó, Phong Tiên cũng thi triển sức mạnh, chín cánh như hóa thành thời gian, Dương Bách Xuyên cảm nhận lúc này Phong Tiên đang phát huy lực lượng, tốc độ vượt quá tốc độ ánh sáng, chín cánh đập lúc trái lúc phải, cái đuôi phía sau tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt mạnh mẽ tấn công về phía hậu duệ Thủy Thần.
Vĩ Châm Hậu chích lên người hậu duệ Thủy Thần.
“Phụt phụt phụt..."
“Rống rống rống...”
Hậu duệ Thủy Thần không kịp tránh đòn tấn công của Phong Thiên, cũng không có lớp phòng ngự, bị Phong Tiên đâm thủng, phát ra tiếng gầm rú thảm thiết.
“Aaa!" Bản thần phải giết chết các ngươi, bọn ngươi đều đáng chết, rống rống...”
Hậu duệ Thủy Thần kêu gào, bị Vĩ Hậu Châm của Phong Tiên đâm để lại không ít lỗ máu trên người, máu trên miệng vết thương lại là màu xanh nhạt
Dương Bách Xuyên biết mỗi một loại tộc đều không giống nhau, không phải máu của chủng tộc nào. cũng có màu đỏ, máu của hậu duệ Thủy Thần là màu xanh.
Hậu duệ Thủy Thần gầm lên giận dữ, sau đó toàn thân bùng lên ánh sáng xanh, tám đầu và tám đuôi cũng tỏa ra những chùm ánh sáng màu xanh lam, quấn quanh người rồi truy đuổi Phong Tiên.
Dương Bách Xuyên biết cơ hội đã tới, sao có thể để hậu duệ Thủy Thần thực hiện được, sau khi bị Phong Thiên làm hỗn loạn, với Dương Bách Xuyên mà nói đây chính là cơ hội tốt nhất để ra tay.
“Phương Thốn Càn Khôn ~ Trói.”
Dương Bách Xuyên sử dụng thần thông Phương 'Thốn Càn Khôn, hẳn vung tay đánh ra một đạo pháp. tắc thần thông đánh về phía hậu duệ Thúy Thần, ngay sau đó hẳn lại hô lên: "Thủy Chi Căn Nguyên, giết ~"
Hắn dùng sức mạnh căn nguyên của nước trong cơ thể, rót vào trong kiếm Đồ Long, sau đó chém tới hậu duệ Thủy Thần.
Lúc trước chưa dùng tới sức mạnh của Thủy Chỉ Căn Nguyên là bởi vì hắn cảm thấy chưa tới lúc, nhưng hiện tại có Phong Tiên ra tay kiềm chế, Dương Bách Xuyên nghĩ đây chính là thời điểm thích hợp.
Hãn ra tay không chút do dự, hiện tại sức mạnh của Thủy Chỉ Căn Nguyên là lực lượng mạnh nhất trong cơ thể mà hẳn có thể sử dụng, hơn nữa dùng kiếm Đồ Long để gia trì lực lượng thi triển ra, kiếm này có uy lực chưa từng có, Dương Bách Xuyên tin cho dù là cấp bậc lục chuyển, không chết thì cũng phải lột được lớp da của đối phương.
Cộng thêm Phương Thốn Càn Khôn hỗ trợ, không chắc đòn tấn công này có thể lấy mạng nhưng cũng. phải để lại vết gì đó trên người hậu duệ Thủy Thần mới được.
Sau khi ra tay, pháp tắc thăn thông Phương Thốn Càn Khôn không để Dương Bách Xuyên phải thất vọng, trong phạm vi trăm thước đã bị giới hạn bởi pháp quy của Phương Thốn Càn Khôn, ở trong phạm vi này hắn có thể thi triển pháp tắc thu nhỏ, hẳn muốn biến thân hình khổng lồ của hậu duệ Thủy Thần nhỏ đi, sau đó dùng kiếm Đồ Long giết nó.
Ngay sau đó, pháp tắc thần thông Phương Thốn Càn Khôn khởi động, thân hình khổng lồ của hậu duệ Thủy Thần bắt đầu nhỏ đi với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.
Chớp mắt đã hóa thành một con chó nhỏ bình thường.
Lúc này, Dương Bách Xuyên cười gian trá, hắn thuận thế chém một kiếm về phía hậu duệ Thủy Thần.