Sau đó vận chuyển tâm pháp luyện khí Tạo Hóa, mở hai tay, thúc giục chân nguyên, sử dụng lực lượng thần hồn, sau đó một ngọn lửa xuất hiện trên hai tay.
Ngọn lửa có hình dạng Âm Dương Thái Cực.
Sau đó sư phụ lên tiếng: "Để lông Phượng Hoàng lên ~"
Nghe vậy Dương Bách Xuyên để sợi lông Phượng Hoàng đầu tiên lên ngọn lửa Thái Cực.
Ầm~
Ngọn lửa phát ra tiếng nổ vang, lông Phượng Hoàng phát ra ánh sáng bảy màu, tự động sinh ra phòng ngự.
Dương Bách Xuyên phát hiện chân hỏa trong tay hắn không hề tổn thương đến lông Phượng Hoàng, cho dù hẳn tăng lực lượng chân hỏa lên cao bao nhiêu cũng không hề tác dụng.
“Đừng phân tâm, tạm thời dùng chân hỏa của con để dựng dưỡng, con phải tụ lực lượng thần hồn lại giữa hai tay, không thể dừng lại nếu không sẽ thất bại.” Vân Thiên Tà dặn dò.
Dương Bách Xuyên gật đầu, lấy ra tài liệu phụ trợ đã chuẩn bị sẵn từ trước. Truyện Đam Mỹ
Bắt đầu luyện hóa tài liệu phụ trợ dựa theo yêu cầu của sư phụ.
Những tài liệu này không phải vật phàm, đều là thiên tài địa bảo hẳn từng vơ vét từ bảo khố Thanh Ngưu, thánh địa Vạn Linh và U Linh Chỉ Đô.
Hiện tại lại muốn dùng để luyện hóa bảo y bảy màu làm hẳn có chút đau lòng.
Nhưng nghĩ đến tác dụng của bảo y, Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy đáng giá.
Một bảo y cần hơn trắm tài liệu phụ trợ.
Sau khi Dương Bách Xuyên bắt đầu luyện hóa, trong tiếng mảng chửi ngu ngốc của sư phụ, hẳn dần dần tìm được mạch đập tâm pháo, bắt đầu thích ứng quá trình luyện hóa.
Luyện chế từng tài liệu phụ trợ thành trạng thái dịch...
Thời gian đần trôi đi...
Mất khoảng một năm hản mới luyện hóa xong hơn trăm loại tài liệu phụ trợ.
Sau đó hắn khống chế thần hồn trên ngọn lửa Thái Cực bắt đầu dung hợp tài liệu phụ trợ dạng lỏng, linh khí cường đại tràn ngập đại sảnh.
Ba tháng sau, hẳn thành công dung hợp tài liệu phụ trợ.
Lúc này Dương Bách Xuyên ướt đẫm mồ hôi, chân nguyên và thần hồn trong cơ thể tiêu hao rất lớn, cho dù hiện tại hẳn đã là cảnh giới Phi Thăng đại viên mãn nhưng cũng tiêu hao hơn nửa.
Tiếp theo luyện chế lông Phượng Hoàng sẽ càng thêm hao phí lực lượng.
Hiện tại mới hiểu được tại sao sư phụ lại bảo hắn đón tiểu Phượng Hoàng, mượn ngọn lửa của nàng.
Nếu không mượn dùng ngoại lực, Dương Bách Xuyên cảm thấy ngay cả luyện hóa cũng là cả một vấn đề.
Gọi tiểu Phượng Hoàng lên hỗ trợ, Dương Bách Xuyên đặt sợi lông Phượng Hoàng đầu tiên lên trên ngọn lửa Thái Cực.
Lúc này trên tay tiểu Phượng Hoàng toát ra hai ngọn lửa màu đỏ thẫm.
Dương Bách Xuyên cảm nhận được ngọn lửa của tiểu Phượng Hoàng còn cao hơn cả chân hỏa của hắn, nhưng điều làm hắn ngạc nhiên là nó cũng không hề có tác dụng với lông Phượng Hoàng.
“Vẫn chưa đủ, bảo tiểu Phượng Hoàng tăng lớn uy lực ngọn lửa.” Sư phụ lên tiếng.
Dương Bách Xuyên nói: "San Hồng, uy lực chưa đủ, cần tăng thêm uy lực nếu không không thể luyện hóa được”
“Vâng ~" Tiểu Phượng Hoàng trả lời.
Há mồm phun ra một ngọn lửa
lúc này có hai ngọn lửa trên tay của tiểu Phượng Hoàng cộng thêm ngọn lửa trong miệng, ba ngọn lửa đốt cháy lông Phượng Hoàng.
Đúng lúc này Dương Bách Xuyên nghe thấy sư phụ nói: “Được rồi, để tiểu Phượng Hoàng tiếp tục đốt lửa rèn, con chuyên tâm thúc giục tâm pháp.”