Sau khi Dương Bách Xuyên nói xong, Trâu thần Ngũ Sắc bỗng bừng hiểu ra. Nó từng theo hầu Lam Tâm Tiên Vương, tất nhiên biết thần thông nổi tiếng Phương Thốn Càn Khôn của Lam Tâm Tiên Vương có năng lực thế nào. Dương Bách Xuyên nhận được truyền thừa, hèn chỉ mình không tìm thấy hắn.
"Ngươi... ngươi nói thật ư? Có thể cho ta ăn đan dược của ngươi?" Làm tiên sủng ăn đan dược giống như ăn cơm vậy, nó đã quen rồi.
"Tất nhiên ta sẽ không lừa ngươi." Luyện đan mà thôi, không thể làm khó tên họ Dương nào đó. Dù sao hắn cũng không nói là đan dược, chỉ cần lừa được con trâu này là tuyệt nhất.
Dương Bách Xuyên đã nghe thấy những lời mình nói nên Trâu thần Ngũ Sắc không giấu giếm nữa, dứt khoát thừa nhận: "Bản bản bản... bản tiên đi theo ngươi cũng được thôi, nhưng không ký khế ước linh hồn với ngươi đâu, chúng ta xem như quan hệ hỗ trợ có được không?
Nếu... nếu ngươi đồng ý, sau sau... sau này bản vương sẽ đi theo bên cạnh ngươi. Tốt xấu gì ta cũng là tiên sủng, mạnh hơn người tu chân...
Về phần ta có bản lĩnh gì ấy à?" Nói đến đây, Trâu thần Ngũ Sắc suy tư.
Cảnh tượng này khiến sắc mặt Dương Bách Xuyên sa sầm, tên này còn phải nghĩ xem mình có bản lĩnh gì?
Thảo nào Phong Tiên gọi nó là trâu đần. Thật ra có thể khiến con trâu này đi theo mình là Dương Bách Xuyên lời to rồi, dù có yếu đến mấy thì nó cũng là Tán Tiên tứ chuyển.
Dù sao hắn cũng chỉ thuận miệng nói vậy thôi, nó có bản lĩnh gì hắn cũng chẳng ôm hi vọng.
"Tốc... tốc độ của bản vương khá tốt đấy, dẫu sao vận chuyển tốc độ pháp tắc cũng nhanh hơn ngươi thuấn di." Mãi lâu sau, cuối cùng Trâu thần Ngũ Sắc cũng nghĩ ra một bản lĩnh của mình.
Dương Bách Xuyên nghe xong, hai mắt lập tức sáng ngời. Thi triển thần thông thuấn di trong Tinh Không mênh mông quá tiêu hao pháp lực, nếu tốc độ của tên cà lăm này trong Tinh khá ổn thì đúng là bớt sức.
"Được rồi, thành giao, sau này chúng ta là quan hệ hỗ trợ, không ký khế ước. Ngươi đi theo ta, ta cho ngươi ăn ngon uống đã. Bây giờ ngươi cho ta trải nghiệm tốc độ của ngươi có được không?" Dương Bách Xuyên cũng không nói lời vô nghĩa.
"Được được được... được, quyết định vậy nha! Nếu nếu nếu... nếu ngươi đối
xử với bản tiên không tốt, bản tiên sẽ rời khỏi ngươi bất cứ lúc nào. Ngươi ngồi lên lưng bản tiên đi, chỉ phương hướng là được..."
Đến lúc này, tên họ Dương nào đó và tiên sủng nói lắp Trâu thần Ngũ Sắc này đã đạt thành nhất trí!
Dương Bách Xuyên ngồi trên lưng Trâu thần Ngũ Sắc, đích thân cảm nhận thế nào là tốc độ của tiên sủng. Đúng là Trâu thần Ngũ Sắc trông mập như heo, nhưng tốc độ di chuyển trong Tinh Không lại nhanh hơn thần thông thuấn di của hắn không chỉ gấp đôi.
Hăn đã được trải nghiệm tốc độ như bay... Đây mới là tốc độ mà linh sủng Tiên giới chân chính mang lại.
Có câu nhìn chiếc lá biết mùa thu, ngồi trên lưng tiên sủng này, Dương Bách Xuyên cũng có nhận thức rõ ràng hơn về Tiên giới.
Tiên giới không hề đơn giản! Theo kế hoạch ban đầu thì phải cần hơn nửa tháng mới đến được Trái Đất
Sau khi Dương Bách Xuyên cưỡi Trâu thân Ngũ Sắc, rốt cuộc mười ngày sau hắn đã nhìn thấy một tinh cầu màu xanh lam.
Hắn bảo Trâu thần Ngũ Sắc dừng lại, xuống khỏi lưng nó, đứng lơ lửng giữa không trung nhìn tinh cầu màu xanh lam. Lúc này trái tim Dương Bách Xuyên đang run rẩy...
Hắn rời Trái Đất đến Sơn Hải Giới rồi lại tới Tu Chân Giới, tính ra hắn đã tu chân bảy trăm năm, rốt cuộc hắn đã trở về.
Năm xưa ba mẹ hắn từ Sơn Hải trở về vẫn luôn ở lại Trái Đất. Lúc đám Triệu
Nam tới đã nói ba mẹ chưa từng trở lại Sơn Hải Giới, không biết hiện giờ họ còn ở Trái Đất không?
Còn có cô vợ Âu Dương Ngọc Thanh. Năm ấy hắn rời đi, cô ấy ở lại Trái Đất, sinh cho mình một đứa con trai vẫn chưa gặp một lần.
Vân Môn ở Trái Đất nữa... Hắn đã rời đi mấy trăm năm, không biết Vân Môn có còn tồn tại hay không? Lúc này tâm tư của Dương Bách Xuyên đã bay đến Trái Đất rồi...
Trâu thần Ngũ Sắc thấy toàn thân Dương Bách Xuyên run rẩy, không nhịn được nói: "Đây là quê quê... quê hương của ngươi à? Nhỏ thết"
Dương Bách Xuyên bị Trâu thân Ngũ Sắc cắt ngang dòng suy nghĩ, bấy giờ mới hoàn hồn, nói: "Tạm thời ngươi vào động thiên nghỉ ngơi trước đi."
"Cũng được, dù sao bản bản... bản vương đi đường cũng mệt rồi, chi bằng đi ngủ:
Sau đó Dương Bách Xuyên thu Trâu thần Ngũ Sắc vào không gian bình Càn Khôn rồi hóa thành một vệt sáng bay tới Trái Đất.
Khi tới gần, hắn nhìn thấy vệ tinh dày đặc bay lơ lửng xung quanh Trái Đất. Thần thức quét qua, hắn nhìn thấy trên mỗi vệ tinh đều có hình vẽ đỏ thẫm.
Hắn cảm thán sự hùng mạnh của tổ quốc, trong lòng cũng kích động. Bảy trăm năm trôi qua, không biết hiện giờ Cửu Châu đã phát triển đến trình độ nào?
Hắn không nghĩ nhiều nữa, trực tiếp vượt qua tầng khí quyển tiến vào Trái Đất...