Ngày hôm sau…
Dương Bách Xuyên mở hai mắt giữa ánh sáng chói lóa, nhưng lại phát hiện, không biết cánh hoa khổng lồ kia đã nở từ bao giờ.
Điều này cũng giống như quy luật của tự nhiên, một số loài hoa sẽ co lại vào ban đêm và nở lại vào ngày hôm sau khi có ánh nắng mặt trời.
Một đêm phóng túng trôi qua, lúc này hắn bị ánh sáng của mặt trời đánh thức…
Người con gái xinh đẹp trong ngực vẫn đang ngủ say, nhìn nước da trắng như ngọc và dáng người thon thả của Mai tỷ, Dương Bách Xuyên không khỏi nuốt nước miếng, trong lòng lại nổi lên ham muốn.
Nhưng hắn cũng không muốn quấy rầy tới nàng, hít sâu một hơi, ép lửa nóng trong người xuống, hắn nhẹ nhàng hôn lên trán nàng rồi chậm rãi đứng dậy, Dương Bách Xuyên phất tay lấy ra hai bộ quần áo từ trong không gian Càn Khôn, để lại cho Mai tỷ một bộ, hắn mặc quần áo tử tế rồi đứng trên cánh khoa khổng lồ quan sát biển hoa dưới ánh nắng mặt trời.
Trước mắt cũng không biết đây là thế giới gì, sau khi bị vòng xoáy hút vào thì hiện tại đã mất phương hướng.
Nhưng hắn có thể chắc chắn, nơi này chắc hẳn là một tinh cầu nào đó, hoặc nói đây là một thế giới nhỏ.
Có tinh bàn ở đây thì sẽ không lo lạc đường.
Mà hiện tại trong mắt hoàn toàn là một thế giới biển hoa, giữa không khí tràn ngập mùi hoa thấm vào lòng người, hít sâu một hơi chậm rãi khoan khoái...
Linh khí ở nơi này không hề thua kém Tu Chân Giới, ở đây như một chốn bồng lai tiên cảnh.
Chỉ không biết nơi này có sinh linh tu luyện hay không.
Dương Bách Xuyên nhắm mắt, phóng thần thức xem thử…
Thần thức của hắn đi ba trăm vạn dặm mới dừng lạ, không giống như trong tinh không, ở tinh không, thần thức có thể đạt tới nghìn vạn dặm, gấp ba lần so với nơi này, Dương Bách Xuyên đoán có lẽ do sự khác biệt của môi trường giữa tinh không và thế giới nhỏ.
Thân là tu sĩ Phi Thăng cảnh sơ kỳ, thần thức ba trăm vạn dặm cũng không tính là nhiều, nhưng cũng không ít.
Toàn bộ khung cảnh của ba trăm vạn dặm được bao trọn trong thần thức, Dương Bách Xuyên phát hiện khắp nơi đều là biển hoa, hiện tại hắn có thể xác định, toàn bộ thế giới này đều là hoa.
Nơi nơi là những đóa hoa khổng lồ bất tận, đủ loài hoa với vô số chủng loại, hơn nữa tất cả đều rất xa lạ, hắn chưa bao giờ thấy nhiều loại hoa như vậy.
Ngoại trừ cái đó ra thì vấn đề mà Dương Bách Xuyên quan tâm nhất là có vật sống hay không, theo lý mà nói thì ở một thế giới tràn trề sức sống như thế này, linh khí cũng nồng đậm, đây là một mảnh đất lành, lẽ ra phải có sinh linh tu luyện, nhưng Dương Bách Xuyên lại không phát hiện ra bất kỳ ai.
Thậm chí là yêu thú cũng không có…
Điều này khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy vô cùng quái lạ.
Nhưng mà cũng coi như bình thường, trong tinh hải bát ngát có vô số tinh cầu, cũng có rất nhiều những thế giới tinh cầu chưa được phát hiện ra, vậy nên cũng không có sinh vật sống.
Lúc này là lúc mặt trời mới mọc, vô số đóa hoa giống như nơi hắn và Mai tỷ đang nằm đang chậm rãi nở rộ dưới ánh mặt trời chiếu rọi…
Trong phạm vi ba trăm vạn dặm không phát hiện sinh vật sống, Dương Bách Xuyên thu hồi thần thức.
Nếu đã không phát hiện ra sinh vật sống, Dương Bách Xuyên cũng yên tâm hơn nhiều, ít nhất thì hiện tại bọn họ được an toàn, không cần phải lo lắng sẽ gặp phải thứ gì.
Đợi Mai tỷ tỉnh dậy thì bọn họ sẽ rời khỏi đây, chưa tới Tiểu Yêu Giới đã bị một cơn lốc ở tinh không cuốn tới nơi này.
Xem như là đi nháp đi.
Hắn vừa nghĩ vậy thì giọng Mai tỷ vang lên từ phía sau: “Tìm ra đây là nơi nào chưa?’
Dương Bách Xuyên quay lại thì Mai tỷ đã mặc quần áo chỉnh tề, chỉ là gương mặt đỏ ửng trông vô cùng quyến rũ.
Sau khi cùng nhau trải qua sinh tử và đột phá tuyến phòng thủ cuối cùng, sự quan tâm giữa hai người lúc này trở nên thân thiết hơn, đối với Dương Bách Xuyên mà nói, Mai tỷ trong ấn tượng của hắn đã dừng lại khi hắn xem tỷ ấy là nữ thần.
Lúc học đại học, Mai tỷ chính là ngôi sao lớn, là nữ thần trong lòng bọn họ, tuổi trẻ ai chẳng có ngôi sao mà mình ngưỡng mộ?
Dương Bách Xuyên đương nhiên không phải ngoại lệ, mặc dù hiện tại Mai tỷ đã hóa thành Chân Long, nhưng linh hồn vẫn là của Mai tỷ, hơn nữa sau khi hóa hình, tỷ ấy vẫn giữ nguyên gương mặt cũ, không hề thay đổi, hiện tại tỷ ấy trở thành nữ nhân của hắn cũng là chuyện nước chảy thành sông.
Bởi vì hai người đã cùng nhau vào sinh ra tử không ít lần, mấy trăm năm từ Trái Đất tới Tu Chân Giới, bảo hai người không có cảm tình là nói dối.
Mai tỷ cũng nghĩ giống hắn, lúc ở vòng xoáy, trong lúc sống chết Dương Bách Xuyên cũng không buông tay nàng, phụ nữ ai chẳng cảm động, nàng âm thầm hứa hẹn, hiện tại cũng xem như hoàn thành tâm nguyện trong lòng nàng.