Giây sau, ác linh màu máu cao hơn ba mươi trượng gầm một tiếng về phía nghé con, ba cái đầu không phải người cũng không phải thú, chúng há miệng phun ra những chùm tia sáng to như cánh tay.
Gần như nhanh như chớp bắn trên người nghé con.
“Gào…”
Lúc này, nghé con như ý thức được công kích của ác linh này không đơn giản, cặp mắt to như chuông đồng của nó phun ra hai tia sáng đầy màu sắc, nghênh đón ba tia sáng màu máu của ác linh.
Ba chùm sáng màu máu và hai luồng sáng đầy màu sắc chạm nhau.
“Ầm ầm ầm…”
Tiếng nổ long trời lở đất vang lên.
Ngay lập tức, ánh sáng đỏ và vầng sáng đầy màu sắc bùng nổ, hình thành một hình cầu màu máu và ánh sáng đủ màu sắc với đường kính khoảng chừng một trăm mét, cảnh tượng giống như một vụ nổ tên lửa xuất hiện.
Trong phút chốc, lấy nghé con và ác linh làm trung tâm cũng bộc phát ra năng lượng khí lưu cực lớn, giống như là cơn gió lốc khuếch tán ra ngoài...
Cỏ cây xung quanh lập tức hóa thành tro bụi dưới khí lưu cường đại, lan ra phạm vi hơn ngàn mét.
Rất là khủng khiếp, điều này khiến tất cả tu sĩ gần đó, cho dù là thuộc hạ đại yêu của Dương Bách Xuyên hay là đệ tử U Linh Chi Đô đều phải kêu lên thảm thiết.
Đại yêu của Dương Bách Xuyên còn ổn, ít nhất thì tu vi của bọn họ đều ở cấp bậc Đại Thừa, cho dù như vậy thì vẫn có mấy chục đại yêu bị ảnh hưởng, hộc máu rồi bay ngược ra ngoài đệ tử U Linh Chi Đô thì không may mắn như vậy, đệ tử có tu vi thấp hơn Đại Thừa thì nằm trong vũng máu, chết rất nhiều.
Cũng do tác động mạnh mẽ từ nghé con và ác linh, khiến đại trận của thuộc hạ đại yêu và hàng vạn đệ tử U Linh Chi Đô thoáng dừng lại.
Dương Bách Xuyên nhìn qua, hắn thấy thuộc hạ đại yêu và đám người Khoáng Tùy Phong vẫn luôn bị đại trận do đệ tử U Linh Chi Đô áp chế.
Nhưng cũng chỉ là dừng lại trong giây láy, lão đầu và đám người Khoáng Tùy Phong cuối cùng cũng nắm được cơ hội, hô to nói: “Lôi lão đệ xuống dưới phá trận, Khổng Tước đại sư, ngươi ở giữa, Mộ lão đệ, Nguyên lão đệ ở phía trên, giết…”
Đại chiến được diễn ra với quy mô lớn, nhất là bên trong trận pháp, là thắng hay bại chỉ diễn ra trong tích tắc.
Những người dày dặn kinh nghiệm như Khoáng Tùy Phong và Lôi Lão Hổ đương nhiên hiểu rõ, nắm chắc cơ hội chỉ điểm cho đám Khổng Tước và Chuột vương, tấn công vào điểm yếu.
Đại chiến gần như thay đổi trong chốc lát, mặc dù đám Khổng Tước không hiểu cách vận hành trận pháp giống như con người, nàng cũng hiểu rõ đạo lý, cơ hội gần ngay đây, mặc dù bị Khoáng Tùy Phong chỉ huy nhưng cũng không nghi ngờ, nghe theo Khoáng Tùy Phong, bắt đầu truyền lệnh cho thủ hạ yêu binh yêu tướng công kích...
“Ầm ầm ầm ầm…”
Tiếng nổ không ngừng vang lên ở phía cuối chân trời, mặt đất U Linh Chi Đô đang bắt đầu rung chuyển.
Sự thật chứng minh Khoáng Tùy Phong nói không sai, dưới sự phối hợp của đám Khoáng Tùy Phong, cuối cùng đại trận do hàng vạn đệ tử của U Linh Chi Đô hợp thành cũng có kẽ hở.
Đều là cao thủ cường đại, chỉ cần có một tia sơ hở xuất hiện, đại trận này coi như bị phá.
Quả nhiên dưới sự công kích của đám đại yêu và Khoáng Tùy Phong, từng tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, giống như là xé mở khe nứt, tốc độ tấn công càng nhanh, rốt cuộc đại trận do mấy chục vạn đệ tử của U Linh chi đô tạo thành cũng sụp đổ như con đê xả nước.
“Giết…”
Sau khi phá vỡ đại trận, đám đệ tử của U Linh Chi Đô giống như một con dê béo đợi làm thịt, bởi vì trong đội ngũ không có nhiều Phi Thăng cảnh.
Đại yêu và tu chân giả trong tay Dương Bách Xuyên có hơn ba trăm, cộng thêm hơn vạn yêu binh yêu tướng Đại Thừa, cuộc thảm sát nghiêng về một bên chính thức bắt đầu…
…
Dương Bách Xuyên tự an ủi: “Quả nhiên đám người Khoáng Tùy Phong không làm mình thất vọng...”
Giây sau, ánh mắt Dương Bách Xuyên tiếp tục theo dõi nghé con và ác linh.
Lúc này chỉ nghe từ bên trong năng lượng khí lưu ngập trời truyền đến tiếng gầm của nghé con và ác linh.
“Rống...”
“Gào...”
Cơ thể nghé con và ác linh bị ánh sáng che lấp, nhưng tiếng gầm vẫn vang lên.
Dương Bách Xuyên nghe vậy thì giật mình, hắn không do dự mà vọt vào vầng sáng khổng lồ.