Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 3549




Mấy người Nguyên Vô Thường, Mộ Mãn Thiên, Khoáng Tùy Phong đang tụ tập bên ngoài hang động nhỏ giọng thì thầm...

"Dương thánh chủ là người phi phàm, không ngờ các thánh chủ phu nhân còn hơn thế nữa..." Khoáng Tùy Phong lên tiếng nói.

"Còn không phải sao, ta cũng không ngờ tới, lúc trước các thánh chủ phu nhân bị tổ chức sát thủ U Linh truy lùng, phải trốn vào Vô Gian Cốc, không ngờ đều sống sót, đúng là kỳ tích..." Nguyên Vô Thường đồng tình.

"Chuyện này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, trong số các thánh chủ phu nhân có bốn người theo con đường quỷ tu. Đây là loại tu luyện hiếm gặp trong giới tu luyện, cũng không phải là cách tu luyện của thánh địa U Linh Chi Đô, vừa rồi ta cảm nhận được trên người của vị tên Kiều Phúc kia có sức mạnh chí âm tinh khiết, rất đặc biệt. Bọn họ có thể sống sót trong Vô Gian Cốc không thể không nhờ vào bốn người quỷ tu kia..." Mộ Mãn Thiên nói.

Mấy lão quỷ đều nhỏ giọng bàn luận.

"Đi thôi..."

Lúc này Dương Bách Xuyên ra ngoài, trên mặt mang theo ý cười, theo sau là một nhóm nữ nhân.

"Thuộc hạ tham kiến thánh chủ, tham kiến các vị thánh chủ phu nhân..."

Sau khi Dương Bách Xuyên và mọi người ra khỏi hang đá, Nguyên Vô Thường tiến lên hành lễ trước.

Lục Tuyết Hi nhíu mày nói: "Tỷ muội bọn ta không phải phu nhân của hắn..."

"Đúng, ta và tỷ tỷ không phải." Lục Vũ Thư nói chuyện vẫn ngây thơ như trước, vô cùng đáng yêu.

Ngô Mặc Hạ cũng xấu hổ nói: "Ta là quản sự của Dương gia."

"Tham kiến các vị, ta là Kiều Phúc, là đại tổng quản của chủ nhân nhà ta." Kiều Phúc lấy thân phận đại tổng quản chào mấy người Nguyên Vô Thường/

Còn những người khác đều là nữ nhân của Dương Bách Xuyên.

Triệu Nam là chính cung, lúc nãy trong hang đá được Dương Bách Xuyên cứu tỉnh, mấy người phụ nữ khác không khỏi khóc một trận. Bọn họ đã cùng Dương Bách Xuyên trải qua cay đắng với nhau, cũng từ miệng Dương Bách Xuyên biết được rằng những người này đều được hắn thu phục quy thuận Vân Môn, địa vị sau này ở Vân Môn Tiên Cảnh đều là cấp bậc trưởng lão.

Hơn nữa Dương Bách Xuyên còn nói, sau khi những lão quỷ này rời khỏi đây, tu luyện thêm vài chục năm nữa, tương lai nhất định sẽ trở thành cao thủ Vân Môn. Bọn họ đều là lão quái vật đã sống mấy vạn năm, kinh nghiệm tu luyện phong phú, sẽ trở thành nền tảng của Vân Môn lớn mạnh, cần phải đối đãi tốt.

Triệu Nam là chính cung, đại diện cho hàng ngàn nữ nhân khác lên tiếng, tuy là phu nhân của Dương đại thánh chủ Dương Bách Xuyên, nhưng cũng không dám thất lễ trước mặt các lão quái vật này.

Trong số bọn họ chỉ có bốn người Lục Tuyết Hi, Bộ Thanh Mai, Ngô Mặc Hạ, Kiều Phúc tu luyện quỷ đạo, sau khi vào Vô Gian Cốc liền có cơ hội tu luyện thần tốc, đạt tới cấp bậc Đại Thừa, còn tu vi của nàng ấy và Độc Cô Vô Tình không cao, còn chưa tới Độ Kiếp.

Mà mấy người Nguyên Vô Thường dù là xét tu vi hay là thời gian tu luyện đều xứng đáng là tiền bối của bọn họ, vì vậy Triệu Nam thân là chính cung, biết đại cục, tiến lên đáp lễ nói: "Chư vị trưởng lão khách khí rồi, sau này mong chỉ giáo nhiều hơn."

Hành động này đã chiếm được hảo cảm vô hạn từ Khoáng Tùy Phong và mấy tên lão quái vật khác.

Sau khi hai bên chào hỏi làm quen nhau, Dương Bách Xuyên xua tay, ra lệnh rời khỏi đây, trở về núi Vân Lôi.

Lần này có thể tìm thấy bọn họ, không thiếu một người, khiến cho tảng đá treo trong lòng Dương Bách Xuyên bấy lâu nay cuối cùng cũng rơi xuống.

Sau khi mấy người Triệu Nam tỉnh lại đã kể lại chuyện mà các nàng ấy gặp phải. Đúng như hắn đoán, năm đó sau khi các nàng ấy từ Vân Môn ở Sơn Hải Giới đến Tu Chân Giới đã bị Thái Huyền Tông truy đuổi, nhưng họ đều có pháp khí mà Dương Bách Xuyên cho, mạnh hơn tu sĩ bình thường, hơn nữa còn có Lục Tuyết Hi và các đệ tử khác của Vân Môn liều chết bảo vệ, nên đã thoát khỏi sự truy đuổi của Thái Huyền Tông.

Sau đó trải qua nhiều biến cố, lại bị sát thủ của U Linh Chi Đô nhìn trúng, bọn bọn họ gia nhập tổ chức sát thủ U Linh, mấy người Lục Tuyết Hi sao có thể đồng ý, kết quả bị đuổi giết phải trốn vào Vô Gian Cốc. Sau khi tiến vào Vô Gian Cốc, Triệu Nam, Độc Cô Vô Tình, Lâm Hoa, Ninh Kha, Viên Kim Phượng và Lục Vũ Thư mới bị khí ma sát ảnh

hưởng.

Tuy nhiên sự hiện diện của Bộ Thanh Mai, Lục Tuyết Hi, Ngô Mặc Hạ, Kiều Phúc ngược lại trở thành chìa khóa cho sự sống sót của bọn họ, sau khi bốn người thích với hoàn cảnh ở đó, thể chất quỷ tu đặc biệt của bốn người nhạy cảm với khí ma sát, thoát khỏi các trận pháp, nhưng lại gặp phải sinh vật biến dị của Vô Gian Cốc, cuối cùng trong lúc trốn trốn tránh tránh đã tìm thấy hang đá, phát hiện sinh linh không dám đến gần nơi này, bọn họ liền trốn vào trong.

Nhưng không ngờ bên trong hang đá có một yêu thú chín đầu tồn tại, cho nên sinh linh khác mới không dám tới gần để tấn công họ.

Nhưng may mắn thay, yêu thú chín đầu vẫn luôn ngủ say, hơn nữa chỗ của yêu thú chín đầu cũng đã được bố trí trận pháp, cho dù tỉnh lại cũng sẽ không tấn công bọn họ.

Cứ như vậy, trong hang đá có sức mạnh âm sát mạnh gấp trăm lần so với bên ngoài, bọn họ coi như dàn xếp ổn thỏa, dù sao cũng không thể ra ngoài, cứ trốn trước đã rồi tính sau.

Theo ý của Lục Tuyết Hi, nàng ta cùng với ba người Kiều Phúc, Ngô Mặc Hạ, Bộ Thanh Mai hấp thụ sức mạnh âm sát để tu luyện, đợi tu vi mạnh lên rồi lại tìm đường ra ngoài.

Tu luyện một lần hết trăm năm, cuối cùng đạt được tu vi như hiện tại.

Ngay khi bọn họ chuẩn bị ra ngoài, tất cả trận pháp trong sơn cốc đột nhiên biến mất, trận pháp của yêu thú chín đầu cũng tan biến, yêu thú chín đầu tỉnh lại, bắt đầu công kích bọn họ...

Sau đó, Dương Bách Xuyên đã đến...