Bây giờ huynh đệ hai người ôm nhau, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng yên tâm.
Thời gian tu chân càng dài, trải qua sinh tử càng nhiều, Dương Bách Xuyên càng coi trọng tình cảm, coi trọng tình thân, coi trọng tình huynh đệ, nhất là huynh đệ đã đi theo hắn ngay từ lúc ban đầu như Lý Đại Nghị.
Thật ra Dương Bách Xuyên rất sợ hãi, sợ một ngày nào đó trên con đường tu chân vô tận, mình sẽ mất đi bọn họ...
Một lúc sau tâm trạng hai người đã bình tĩnh lại, bấy giờ mới tách ra. Dương Bách Xuyên nhìn Lý Đại Nghị. Hiện tại Lý Đại Nghị đã là tu vi Độ Kiếp hậu kỳ, xem như tu luyện thần tốc.
Hắn mỉm cười đấm vào ngực Lý Đại Nghị một phát: "Tên nhãi này khá lắm, ngươi đã là Độ Kiếp hậu kỳ rồi, tương lai vô hạn, lăn lộn cũng tốt đấy chứ! Nói đi, những năm qua ngươi sống thế nào?"
Dương Bách Xuyên biết rõ đừng thấy hiện giờ Lý Đại Nghị vẻ vang mà lầm, tu sĩ từ Sơn Hải Giới đến Tu Chân Giới đặt chân, cho dù có cơ duyên đi chăng nữa, chắc chắn từng có lúc gặp khó khăn.
Lý Đại Nghị lau nước mắt, nhếch miệng cười: "Thật ra ta khá ổn, không chịu khổ nhiều, chủ yếu là được phu nhân của ta để mắt, ha ha..."
Hai người vừa nói vừa ngồi xuống, Lý Đại Nghị kể cho Dương Bách Xuyên những gì mình đã trải qua.
Lý Đại Nghị kể rằng năm đó sau khi trốn thoát khỏi sự truy bắt của Thái Huyền Tông, hắn ta và những người khác thất lạc nhau, ngu ngơ dùng Truyền Tống Trận đến thành Hồng Diệp.
Lúc mới đến thành Hồng Diệp, quả thật có một thời gian chịu khổ, nhưng tình cờ hắn gặp chuyện đại tiểu thư nhà họ Lôi tuyển tùy tùng...
Nhà họ Lôi là gia tộc đứng đầu thành Hồng Diệp, lực và thế lực đều vô cùng hùng hậu. Gia chủ nhà họ Lôi là Lôi Lão Hổ có một đứa con gái tên là Lôi Tiểu Hổ, từ nhỏ đã là viên minh châu được nâng niu trong lòng bàn tay, không phải chịu bất cứ ấm ức nào...
Vì vậy dưỡng thành danh tiếng của đại tiểu thư nhà họ Lôi, Lôi Tiểu Hổ. Nói trắng ra Lôi Tiểu Hổ là nữ ma đầu thành Hồng Diệp, hoàn toàn là cái cây mọc lệch.
Ở thành Hồng Diệp, Lôi Tiểu Hổ đi ngang như cua, giết người phóng hỏa như cơm bữa. Điều quan trọng là Lôi Tiểu Hổ thích hành hạ người khác, là cái kiểu ta không để cho ngươi chết mà sẽ hành ngươi đến chết.
Hoàn toàn không có tam quan, không có quan niệm yêu ghét. Nàng ta là hòn ngọc quý trên tay nhà họ Lôi, tất nhiên cần người hầu hạ. Nhưng nha hoàn, tùy tùy bên cạnh nữ ma đầu này không trụ nổi ba tháng.
Không phải bị nàng ta đánh cho tàn phế thì cũng bị chọc điên, thậm chí mất mạng.
Tính tình của nữ ma đầu dẫn đến bên cạnh nàng ta không có người hầu hạ, năm nào cũng phải tuyển nha hoàn và tùy tùng. Nhưng nàng ta rất nổi tiếng, bất kể nhà họ Lôi ra giá bao nhiêu tài nguyên tu luyện phong phú, toàn thành Hồng Diệp không có một ai dám đi làm nha hoàn, tùy tùng cho Lôi Tiểu Hổ...
Không còn cách nào khác, đại tiểu thư nhà họ Lôi nhất định phải có người hầu hạ mới được, không tìm được người địa phương thì chiêu mộ người nơi khác. Lúc đó Lý Đại Nghị ngu ngơ bị chọn làm tùy tùng cho Lôi Tiểu Hổ.
Ban đầu hắn ta không biết gì hết, sau khi trở thành tùy tùng mới biết Lôi Tiểu Hổ là một nữ ma đầu biến thái, lúc đó hắn ta muốn chạy thì đã muộn rồi.
Hơn nữa, khi ấy Lý Đại Nghị đang trong cảnh khốn cùng, không có nơi nào để đi, bèn cam chịu số phận. Mặc dù làm tùy tùng của Lôi Tiểu Hổ cực kỳ nguy hiểm, nhưng tốt xấu gì cũng có nơi dừng chân và thù lao hậu hĩnh.
Lý Đại Nghị là người Trái Đất, còn là kẻ kiên cường từng nhập ngũ, bước vào tu chân. Sau khi Lý Đại Nghị đi theo bên cạnh Lôi Tiểu Hổ, thật ra hắn không phải làm gì hết. Hắn phân tích tính cách của Lôi đại tiểu thư, biết được Tiểu Lão Hổ kỳ thực là một cô công chúa nhỏ bị chiều hư, tuy hư nhưng không có nhận thức gì về giá trị quan, thích nhất là những thứ thú vị.
Đối với một người Trái Đất như Lý Đại Nghị, vấn đề này không khó. Hắn dốc hết vốn liếng kể cho Lôi Tiểu Hổ nghe chuyện cổ tích, truyện thiếu nhi, chuyện tình yêu, chuyện thần thoại, tứ đại danh tác, công chúa Bạch Tuyết...
Hắn ta nấu món ăn ngon, làm pháo hoa, tuyển người ca hát cho Lôi Tiểu Hổ... Tóm lại là Lý Đại Nghị dùng đến những thứ này của Trái Đất, trở thành tùy tùng theo hầu Lôi Tiểu Hổ lâu nhất...
Sau đó hai người lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, về sau Lý Đại Nghị trở thành con rể nhà họ Lôi, trở thành ông chủ của Thanh Hoa Tửu Lâu nhà họ Lôi.
Điều quan trọng là Lý Đại Nghị nói Lôi Tiểu Hổ không sợ trời không sợ đất nhưng khi ở bên cạnh hắn ta lại là một nữ nhân ngoan ngoãn... Nhiều năm qua đi, vị đại tiểu thư này cũng bị ảnh hưởng bởi giá trị quan của Lý Đại Nghị, thay đổi rất nhiều.
Đương nhiên Lý Đại Nghị không nói cho Dương Bách Xuyên chuyện mình bị Lôi Tiểu Hổ hành như chó, chỉ chọn chuyện tốt mà kể, tóm gọn trong một câu: hiện tại ca rất cừ.
Lão Phương ở bên cạnh nghe Lý Đại Nghị nói chuyện, ngắm nghía pháp khí cao cấp cẩm y trên người hắn ta, gương mặt hồng hào, đúng là vô cùng thư thái. Ông ấy không nhịn được cảm thán: "Cùng là người trốn thoát mà sao chênh lệch lớn như vậy chứ. Lão phu... Lão phu..."
Lão Phương bùi ngùi quá đỗi, nói lão phu lão phu hồi lâu, nghĩ tới cảnh ngộ của mình rồi lại nhìn Lý Đại Nghị vô cùng vinh quang, nhất thời không biết nói gì.
Dương Bách Xuyên và Lý Đại Nghị nhìn nhau, bật cười sang sảng.
Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên một giọng nói cao vút: "Tên tôn tử kia muốn lão nương phục vụ hắn, chán sống rồi phải không?"