Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 3466




Vừa mới nói Dương Bách Xuyên là tu sĩ nhỏ không biết trời cao đất rộng, dựa vào đâu đâu mà ăn nói ngông cuồng. Ngay sau đó liên tục xuất hiện thần điểu Phượng Hoàng, thần thú Kỳ Lân, Chân Long mười ba đầu. Bốn thánh chủ đổ mồ hôi đầy đầu, sắc mặt tái mét.

Ai mà ngờ được Dương Bách Xuyên lại có ba thần thú chứ?

Cá Phượng Hoàng lẫn Kỳ Lân đều là thần thú thần điều trong truyền thuyết, là tồn tại mạnh mẽ đã biến mất không biết bao nhiêu vạn năm trong lịch sử Tu Chân Giới.

Nhưng bây giờ chúng lại xuất hiện ở Vân Môn Tiên Cảnh.

Điều đáng sợ hơn là Chân Long, có những mười ba con, Chân Long màu vàng dẫn đầu là Kim Long năm móng. Đây là loài có huyết mạch cường đại và cao quý nhất trong Long tộc.

Một giây trước mọi người còn khinh bỉ Dương Bách Xuyên là tu sĩ Đại Thừa nho nhỏ, dám uy hiếp những nhân vật cấp bậc thánh chủ như bọn họ.

Nhưng bây giờ ba chủng tộc thần thú thần điểu xuất hiện, mà xuất hiện tổng cộng mười lăm con, đủ khiến bốn thánh chủ hoảng sợ trong lòng.

Lúc này cứ coi như Dương Bách Xuyên uy hiếp trắng trợn, bốn thánh chủ cũng không dám ho he.

Ai bảo tu sĩ Đại Thừa không thể giết cấp bậc thánh chủ?

Có những thần thú này, đừng nói là giết mấy người cấp bậc thánh chủ bọn họ, cho dù là giết thần tiên Dương Bách Xuyên cũng làm được.

Không chỉ bốn thánh chủ của Thần Phù Linh Tông, Thiên Kiếm Sơn, U Linh Chi Đô, Bách Luyện Sơn Trang, ngay cả bố người Diệu Tiên của Thông Tiên Cung và thánh chủ Đạo Chủng, Hiên Viên Hoàng đế, thánh chủ mới của Trường Sinh Điện cũng trợn tròn mắt sững sờ, ai nấy đều há to miệng.

Mười lăm thần thú xuất hiện, khí thế bức người. Toàn bộ Vân Môn Tiên Cảnh tỏa sáng vạn trượng, tràn đầy an lành. Ba loài thần thú trong truyền thuyết hội tụ một chỗ, rõ ràng là Dương Bách Xuyên cố ý phô bày lực lượng của Vân Môn Tiên Cảnh cho mọi người thấy.

Các tu sĩ đến Vân Môn Tiên Cảnh dự lễ đều chìm trong chấn động. Nhìn Phượng Hoàng rực lửa trên cây Ngô Đồng che trời, bầy rồng bay lượn trên bầu trời cất tiếng gầm văng vắng, và thần thú Kỳ Lân ở cửa đại điện Vân Môn, tất cả mọi người đều rơi vào nỗi chấn động sâu sắc.

Bởi vì có thần thú thần điểu mà Vân Môn Tiên Cảnh vượt xa các thánh địa lớn của Tu Chân Giới.

nào.

Ngay cả Thông Tiên Cung cũng không có một con thần thú

Vậy mà ở Vân Môn người ta, kẻ gác cổng là một con thú Vân Lôi có thể so với bất kỳ cao thủ Phi Thăng cảnh nào, ở cửa đại điện lại có một con Kỳ Lân ngồi canh cửa.

Tìm khắp Tu Chân Giới cũng không tìm ra thế lực nào mạnh như vậy...

Còn nữa, trên quảng trường đại điện Vân Môn xuất hiện ba trăm đại yêu Phi Thắng cảnh, hơn hai vạn yêu tu cấp bậc Đại Thừa và mấy vạn yêu tu Nhân tộc có các cấp bậc khác nhau. Ở Tu Chân Giới, hiện tại tổng số lượng người và yêu của Vân Môn Tiên Cảnh vào khoảng mấy chục vạn, về mặt số lượng và tu sĩ cấp cao đều không thua kém bất kỳ một thánh địa nào.

Thậm chí với sự xuất hiện của những thần thú thần điều này, Vân Môn Tiên Cảnh còn vượt qua các thánh địa. Lúc này, thực lực mà Vân Môn Tiên Cảnh thể hiện ra khiến tất cả mọi người chấn động, khiến kẻ địch hoảng sợ.

Bốn thánh chủ đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy sự sợ hãi trong mắt đối phương. Bọn họ biết với thực hiện tại của Dương Bách Xuyên, cho dù bọn họ mời tiền bối trên đảo Tán Tiên xuống núi cũng e là không dễ đối phó.

Điều mấu chốt là mời tiền bối trên đảo Tán Tiên xuống núi không phải chuyện dễ, lại còn không biết khi nào người ta mới xuất hiện.

Sau khi đưa mắt nhìn nhau, bốn đại thánh chủ truyền âm bàn bạc với nhau. Trước khi tiền bối các nhà trên đảo Tán Tiên xuất sơn, bọn họ tuyệt đối không thể đối địch với Dương Bách Xuyên, giả vờ nhịn nhục là con đường duy nhất của bọn họ ở thời điểm hiện tại.

Dương Bách Xuyên đứng đó quan sát biểu cảm của tất cả mọi người, cuối cùng híp mắt nhìn bốn thánh chủ Thần Phù Linh Tông, Thiên Kiếm Sơn, U Linh Chi Đô, Bách Luyện Sơn Trang, vẻ mặt nghiền ngẫm: "Bốn vị thánh chủ à, thế lực của Vân Môn chúng ta có lọt vào mắt các ngươi không? Một tu sĩ Đại Thừa nhỏ bé như ta có thể giết các ngươi không?"

Bốn thánh chủ phe địch ai nấy đều thay đổi sắc mặt liên tục, càng lúc càng mất tự nhiên. Bây giờ lại bị Dương Bách Xuyên nhìn chằm chằm thì càng khó chịu. Nhưng trên đầu có khí tức của mười ba Chân Long phong tỏa, trước cửa đại điện có Kỳ Lân như hổ rình mồi, bốn phía có mấy trăm đại yêu Phi Thăng cảnh với yêu khí ngập trời nhìn bọn họ, hon họ nào dám nói gì?

Bốn thánh chủ rơi vào hoàn cảnh vô cùng lúng túng...

Lúc này, Diệu Tiên của Thông Tiên Cung đã tỉnh táo lại từ cơn chấn động, vội vàng nói với Dương Bách Xuyên: "Dương đạo hữu, hôm nay bốn người họ đến đây là để hòa giải với ngươi. Vả lại bọn họ còn cố ý tìm ta đến đây, cũng tìm thánh chủ Trường Sinh Điện, đạo hữu có thể nể mặt Diệu Tiên của Thông Tiên Cung này không?"

Diệu Tiên không muốn người tu chân một phương đấu đá nhau, bởi vì nàng ta là cung chủ Thông Tiên Cung, là người dẫn đầu chứng đạo, nàng ta biết được một số bí mật mà tu sĩ bình thường ở Tu Chân Giới không biết. Nàng ta không muốn người tu chân một phương chém giết lẫn nhau, làm như vậy sẽ chỉ tạo điều kiện cho một số thế lực đen tối lợi dụng sơ hở.

Lúc này, Diệu Tiên nhận thấy Dương Bách Xuyên nhìn bốn thánh chủ với vẻ mặt cực kỳ bất thiện, bèn vội vàng lên tiếng.

Thấy Diệu Tiên lên tiếng, Dương Bách Xuyên trầm ngâm

một lúc rồi nói: "Diệu Tiên sư tỷ, theo lý thì ta nhất định phải nể mặt ngài, nhưng ngài cũng thấy đấy, hôm nay là ngày trọng đại, Vân Môn Tiên Cảnh ta chính thức ra mắt Tu Chân Giới, song có một số người hình như cố ý tới gây rối chứ không phải đến dự lễ, hóa giải hiểu lầm.

Tuy Dương Bách Xuyên ta chỉ là một tu sĩ Đại Thừa nhỏ bé, nhưng trong ngày trọng đại hôm nay, ta không sợ bất kỳ kẻ nào. Ai dám quấy rối ta thì ta dám làm cho kẻ đó hối hận vì đã sinh ra trên cõi đời này...

Uy hiếp trắng trợn, lời lẽ không chút khách khí, cực kỳ ngang ngược.

Chỉ một câu: Từ hôm nay trở đi, Dương mỗ này không sợ ai, không sợ bất kỳ một thế lực nào.

Dám ra tay gây rối thì ta dám giết người.

Bốn đại thánh chủ đều run lên. Nghe thấy lời uy hiếp ngùn ngụt sát khí của Dương Bách Xuyên, trong lòng rất giận nhưng bọn họ không dám nói gì.

Lực lượng của toàn Vân Môn Tiên Cảnh đang khóa chặt trên người bọn họ, nói không sợ là nói dối. Hơn nữa, thế lực hiện tại của Dương Bách Xuyên quả thật có thể giết bọn họ.

Lúc này, bốn người đều mặt nhăn mày nhỏ nhưng không dám nổi giận, cũng vô cùng lúng túng.

Diệu Tiên cất lời: "Dương đạo hữu, đây chỉ là hiểu lầm thôi, dù sao chúng ta đều là người tu chân, không có chuyện gì là không thể nói ra. Hôm nay bốn vị thánh chủ thật sự đến đây để xóa tan hiềm khích lúc trước với Dương đạo hữu, cũng đến để chúc mừng Vân Môn Tiên Cảnh...