Tuy bị sức mạnh khổng lồ ảnh hưởng đến, nhưng Dương Bách Xuyên có cơ thể thuần dương, hơn nữa còn có phòng ngự nên không gây ra bao nhiêu tổn hại cho hắn.
Bốn người Tử Hoàng, Khổng Tước, Chuột Vương, Thanh Ngưu chịu ảnh hưởng nặng nề nhất, lập tức bay ngược ra ngoài, ngã xuống đất hộc máu.
Nhưng đều không bị thương quá nặng.
Dương Bách Xuyên lập tức hiểu ra, tia sáng vừa bay ra có lẽ chính là nguyên thần của Vạn Linh Thánh Mẫu, lão yêu bà này căn bản không chết.
Thứ phát nổ là cơ thể của bà ta, nguyên thần của bà ta không phát nổ, nếu nguyên thần và cơ thể phát nổ cùng nhau thì hắn và mấy người Tử Hoàng cũng không chỉ đơn giản là hộc máu.
"Khụ khụ..."
Tử Hoàng ho khan, đứng dậy nhìn Dương Bách Xuyên nói: "Thánh chủ, Vạn Linh Thánh Mẫu chỉ tự nổ cơ thể, nguyên thần đã trốn thoát rồi."
Khoảnh khắc phát nổ Tử Hoàng đã nhận ra rằng Vạn Linh Thánh Mẫu không hề tự nổ theo đúng nghĩa mà là để cơ thể phát nổ rồi ôm nguyên thần bỏ chạy.
Sắc mặt Dương Bách Xuyên trở nên u ám, hắn nói: "Lão yêu bà này đúng là thủ đoạn đa đoan, bà ta dùng cách tự nổ cơ thể để nguyên thần trốn thoát, nhưng đó cũng là một cách hay, bà già này sống nhiều năm rồi, đúng là khó đối phó.
Nhưng bây giờ bà ta đã không còn cơ thể nữa, chỉ với nguyên thần thì không đủ để trở thành mối đe dọa với chúng ta..."
"Chủ nhân, sợ là sắp có phiền phức chứ không phải nguy hiểm." Tử Hoàng nói.
Dương Bách Xuyên cũng sửng sốt, sau đó liền hiểu ra nguyên nhân.
Nguyên thần của lão yêu bà Vạn Linh Thánh Mẫu đã chạy thoát, điện Vạn Linh xảy ra chấn động rung chuyển trời đất, cả đại điện biến thành một đống đổ nát, đương nhiên sẽ thu hút sự chú ý của cả thánh địa Vạn Linh.
Dương Bách Xuyên và mấy người Tử Hoàng đứng trên đống đổ nát, mà ánh sáng từ khắp bốn phương tám hướng bay tới, khí tức mạnh yếu lần lượt tập trung về chỗ họ.
"Chuẩn bị ứng chiến đi." Dương Bách Xuyên nheo mắt nói.
Hắn vốn muốn tấn công thánh địa Vạn Linh, ngụy trang thành Hứa Nguyên thật ra là để đối phó với lão yêu bà Vạn Linh Thánh Mẫu.
Tuy mọi chuyện đều thuận lợi, nhưng nguyên thần của Vạn Linh Thánh Mẫu đã trốn thoát. Tuy nhiên cơ thể cũng đã bị phá hủy không còn bất kỳ đe dọa gì nữa.
Nhưng kết quả như vậy cũng đã khiến Dương Bách Xuyên hài lòng, tốt xấu gì lão yêu bà cũng là thánh chủ của một thánh địa, trong lúc bị trúng độc cũng có thể quyết đoán chọn bỏ cơ thể để chạy trốn cũng là hợp lý, nếu bà ta dễ dàng bị xử lý thì sẽ không được gọi là thánh chủ.
Mặc dù lúc này các tu sĩ từ khắp nơi bay đến, nhưng Dương Bách Xuyên cũng không hề sợ hãi.
Hắn vung tay một cái, ba trăm thiên yêu Phi Thăng Cảnh và hai mươi ngàn yêu tu xuất hiện giữa sân.
"Giết cho ta..."
Dương Bách Xuyên rống to.
Tất cả yêu tu lao ra tứ phương tám hướng.
Mặc dù các tu sĩ đổ về thánh địa Vạn Linh ngày càng đông, nhưng Dương Bách Xuyên có ba trăm đại yeu Phi Thăng Cảnh, hai mươi ngàn đại yêu cấp bậc có thể so với Đại Thừa, cho dù nhiều người đến hơn nữa cũng không sợ.
Điều duy nhất khiến Dương Bách Xuyên lo lắng chính là chín quái vật Tuyết Tàng ở núi Vạn Linh theo lời Vạn Linh Thánh Mẫu. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trục Lãng
2. Vị Bắc Xuân Thiên Thụ
3. Cùng Em Vươn Tới Những Vì Sao
4. Bức Màn Hôn Nhân
=====================================
Nhưng hắn cũng từ miệng Vạn Linh Thánh Mẫu biết được tuy rằng chín quái vật Tuyết Tàng mạnh mẽ, nhưng không có sức mạnh vượt qua tiên nhân.
Mà chỉ với số lượng yêu ma hắn dùng bây giờ cũng có thể giết chết chín quái vật Tuyết Tàng.
Đối mặt với tu sĩ tới từ bốn phương tám hướng, Dương Bách Xuyên cũng chỉ có một chữ giết.
Có vẻ lúc nguyên thần của Vạn Linh Thánh Mẫu chạy trốn ra ngoài đã hạ lệnh cho tất cả mọi người của thánh địa Vạn Linh ra tay.
Tất cả yêu tu đồng loạt xông ra ngoài, bắt đầu trận chiến kinh thiên động địa, Dương Bách Xuyên gọi nghé con và thú Vân Lôi đến bên mình.
Hắn phải đợi quái vật Tuyết Tàng xuất hiện, hay nói cách khác là đợi Vạn Linh Thánh Mẫu xuất hiện, nguyên thần của lão yêu bà cũng vô cùng mạnh mẽ, sau khi bỏ trốn hoàn toàn có thể xuất hiện lại.