Thái Huyền Tông bắt người chủ yếu là vì nguyên nhân này, không chỉ bắt tu sĩ Sơn Hải Giới, còn có những tu sĩ tới từ những thế giới nhỏ.
Bọn họ bắt hết để thực hiện cái bí mật này.
Bí mật này chính là một vị lão tổ Phi Thăng đại viên mãn của Thái Huyền Tông đang xây dựng một đàn tế Ma rất lớn, mục đích của nó dùng để phá vỡ phong ấn.
Ở phía sau Thái Huyền Tông có một vực sâu, ở phía dưới trấn áp một ma đầu, vị lão tổ kia muốn phá vỡ phong ấn, thả ma đầu ra.
Thế nên mới bắt người để xây dựng đàn tế Ma, kế hoạch này đã kéo dài ba nghìn năm, trong ký ức của Vạn Quang Hiên thì ma đàn này sắp được hoàn thành.
Điều khiến Dương Bách Xuyên run sợ là, từ ký ức của ông ta, hắn nhìn thấy ông ngoại Đoan Mộc Hành Thiên và đồ đệ Độc Cô Hối, Vương Tông Nhân, Võ Kiếm, còn có một số hình ảnh của đệ tử Vân Môn.
Nhưng đây mới chỉ là một phần, trong hình ảnh mà hắn nhìn thấy, hơn ba nghìn năm qua, Thái Huyền Tông đã bắt tổng cộng hơn mấy chục vạn tu sĩ tới từ thế giới nhỏ.
Trong quá trình xây dựng ma đàn, mỗi ngày đều có rất nhiều tu sĩ bị đánh, giày vò tới chết, bọn họ đều là những tu sĩ của thế giới nhỏ, sau khi tu vi bị phóng ấn cũng không phản kháng được.
Điều mà Dương Bách Xuyên lo lắng là, không biết những người khác của Vân Môn có đang bị bắt hay không, dù sao Thái Huyền Tông đã ba lần bắt tu sĩ Sơn Hải Giới, mà Vạn Quang Hiên thân là tông chủ một môn phái, cũng không có khả năng mỗi một lần bắt đều đi xem.
… .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trục Lãng
2. Vị Bắc Xuân Thiên Thụ
3. Cùng Em Vươn Tới Những Vì Sao
4. Bức Màn Hôn Nhân
=====================================
Sau khi tiếp thu toàn bộ ký ức của Vạn Quang Hiên, Dương Bách Xuyên càng lo lắng hơn.
Một là không biết rốt cuộc có bao nhiêu người của Vân Môn bị bắt, có nữ nhân của hắn hay không?
Hai là hắn biết, vực thẳm phía sau Thái Huyền Tông không phải là đất lành, có thể dùng hơn ba nghìn năm để xây dựng một tòa ma đàn, phá hủy phong ấn của ma đầu, đây không phải là điều mà một tu sĩ bình thường dám làm.
Hình ảnh trong ký ức của Vạn Quang Hiên cho thấy, lão tổ ở vực sâu kia có tu vi Phi Thăng đại viên mãn, ngoài ra còn có ba cao thủ Tán Tiên tam chuyển tọa trấn, tu vi của mỗi người đều ở cấp bậc trưởng lão của Thái Huyền Tông.
Chắc chắn không dễ đối phó.
Mặc dù hiện tại hắn đang thống lĩnh rất nhiều yêu tu, nhưng tu vi thì chỉ có Tử Hoàng, Khổng Tước, Thanh Ngưu và Chuột vương là đối phó được với Tán Tiên tam chuyển và Phi Thăng cảnh hậu kỳ.
Nhưng đối phó với Phi Thăng đại viên mãn lại không hề dễ.
Theo lý thuyết thì bốn người Tử Hoàng và hắn, cộng thêm ba nghìn tu sĩ Đại Thừa cũng không đối phó được.
Phi Thăng đại viên mãn là cảnh giới chỉ cần một chút nữa thôi sẽ phi thăng thành tiên, người đến được cấp bậc này, cho dù thua kém cảnh giới nhỏ thôi cũng đã vô cùng đáng sợ.
Huống chi còn có ba Tán Tiên tam chuyển và hơn trăm tu sĩ cấp bậc Đại Thừa.
Trong trí nhớ của Vạn Quang Hiên, ba vị Tán Tiên tam chuyển này đều là trưởng lão đời trước trước của Thái Huyền Tông, thực lực của bọn họ đã đạt đến cấp Phi Thăng hậu kỳ, không một ai là dễ đối phó.
“Thánh chủ, sao vậy?” Tử Hoàng thấy Dương Bách Xuyên nhíu mày, nàng hỏi.
“Trước tiên, tới phía sau núi của Thái Huyền Tông xem thử rồi nói…”
Dứt lời, Dương Bách Xuyên phi thân chạy thẳng về phía sau núi.
Tới khi tới nơi, Dương Bách Xuyên nhìn qua, quả nhiên có một vách đá, phía dưới là vực sâu sâu không thấy đáy.
Đám Tử Hoàng vây quanh hắn, trầm giọng nói: “Thánh chủ có chuyện gì đó không ổn, hình như có ma khí từ bên dưới bay lên...”
Nghe Tử Hoàng nói xong, Dương Bách Xuyên nói ra chuyện xây dựng ma đàn ở trong ký ức của Vạn Quang Hiên, đồng thời cũng kể lại tình hình cho Tử Hoàng, Khổng Tước, Thanh Ngư và Chuột vương: “Mọi người nắm chắc bao nhiêu phần có thể đối phó được với tu sĩ Phi Thăng đại viên mãn?”
Nhất thời, cả bốn người Tử Hoàng đều cúi đầu…
Tu sĩ Phi Thăng hậu kỳ còn dễ đối phó, nhưng cấp bậc đại viên mãn thì gần như không có tia hy vọng nào.
Trong bốn người, tu vi của Tử Hoàng là cao nhất, nàng nghĩ ngợi rồi nói: “Thánh chủ, nếu như tu luyện thêm mấy chục năm, ta có thể đối phó được với tu sĩ Phi Thăng đại viên mãn, nhưng bây giờ thì không.
Phi Thăng đại viên mãn là tu sĩ chỉ còn một bước nữa thôi sẽ phi thăng thành tiên, đạt tới những cấp bậc như vậy, thua kém nhau một ranh giới thôi đã là khoảng cách vô cùng lớn.