"Bái kiến tông chủ." Lệ Ngọc Hoàn đã biết người đánh Thái Huyền Tông là Dương Bách Xuyên, lúc nói chuyện mặt không có chút huyết sắc, bây giờ nàng ta không biết tông chủ sẽ xử lý mình thế nào, nếu bị giao ra thì sẽ chết chắc.
Nhưng việc đã đến nước này rồi, Lệ Ngọc Hoàn đã chuẩn bị tinh thần cho kết cục xấu nhất, cùng lắm thì chết thôi.
Sau khi nghĩ thông suốt, nàng ta cũng bình tĩnh hơn rất nhiều.
Vạn Quang Hiên hừ lạnh một tiếng, nói: "Nói mau, xảy ra chuyện gì rồi? Người ta chỉ đích danh ngươi, rốt cuộc ngươi chọc phải kẻ thù gì vậy?"
Lệ Ngọc Hoàn biết chuyện này không thể giấu nên cũng không giấu nữa, kể lại với tông chủ Vạn Quang Hiên ân oán của Lệ gia và Tinh Thần Môn, còn có chuyện nàng ta dẫn hai sư huynh mập mạp đến Tinh Thần Môn gây rắc rối...
Sau khi nói xong, Lệ Ngọc Hoàn cũng thẳng thắn nói: "Họa đệ tử gây ra, đệ tử sẽ tự gánh vác, đệ tử sẽ ra ngoài gặp Dương Bách Xuyên, không gây thêm phiền phức cho tông môn nữa.
Vừa dứt lời, Lệ Ngọc Hoàn xoay người muốn ra ngoài.
"Quay lại đây." Vạn Quang Hiền trầm giọng gọi Lệ Ngọc Hoàn, thân là người đứng đầu cả một tông môn, mấy vạn đệ tử lớn nhỏ trong Thái Huyền Tông đều đang nhìn chằm chằm ông ta.
Hôm nay nếu để Lệ Ngọc Hoàn rời đi, chẳng khác nào từ bỏ đệ tử Lệ Ngọc Hoàn, vậy các đệ tử khác trong tông môn sẽ nhìn Vạn Quang Hiên bằng ánh mắt gì đây?
Thân là tông chủ không dạy dỗ được đệ tử thì còn làm tông chủ gì nữa?
Quan trọng là Dương Bách Xuyên nói giao một mình Lệ Ngọc Hoàn căn bản không đủ, cần cả Thái Huyền Môn thần phục, cho nên bây giờ Lệ Ngọc Hoàn ra ngoài chịu chết cũng không cản được Dương Bách Xuyên tấn công Thái Huyền Tông.
Vạn Quang Hiên biết được điều này thông qua ánh mắt của Dương Bách Xuyên.
Nếu giao Lệ Ngọc Hoàn ra thật sự có thể xoa dịu lửa giận của Dương Bách Xuyên, vậy thì... Vạn Quang Hiên sẽ giao nàng ta ra.
Mấu chốt là Dương Bách Xuyên không nghĩ vậy.
Trong tình hình này, Vạn Quang Hiên thà làm một tông chủ che chở cho đệ tử để bảo vệ hình tượng của mình trước mấy vạn đệ tử tông môn.
Dù sao thì trong mắt ông ta, đám người Dương Bách Xuyên cũng không phá được sơn môn của Thái Huyền Tông.
Nghĩ đến đây, Vạn Quang Hiên nghiêm nghị mắng: "Làm càn, Thái Huyền Tông ta chính là tông môn đứng đầu ở phía bắc, chỉ đứng sau thánh địa."
Mặc dù sau trận đại chiến với Hồng Liên Môn hai trăm năm trước chúng ta đã bị tổn thương nguyên khí, bất đắc dĩ phải phong bế sơn môn một nửa. Nhưng dù vậy, Thái Huyền Tông ta vẫn là tông môn đứng đầu phía bắc.
Vạn Quang Hiên ta cũng là một người có tiếng ở Tu Chân Giới mà lại không bảo vệ nổi đệ tử của mình sao? Ngươi báo thù cho gia tộc, đây là chuyện hợp tình hợp lý, không làm gì sai, hôm nay kẻ trộm đến tận cửa, tuy đối phương mạnh, nhưng Vạn Quang Hiên ta cũng không thể giao ngươi ra.
Cho dù bọn họ phá vỡ đại trận hộ sơn, cùng lắm thì quyết một trận tử chiến, Thái Huyền Tông ta cũng không ăn chay, cứ ở đây đợi đi, có ta ở đây không ai có thể làm gì ngươi."
Lời của Vạn Quang Hiên vô cùng khí thế và nghiêm nghị, đệ tử xung quanh nghe đến xuất thần, ai nấy cũng đều bàn tán và khen ngợi tông chủ.
Tất cả đồng thanh hô lớn thề sống đi theo tông chủ, sống chết cùng Thái Huyền Tông...
Vẻ mặt Vạn Quang Hiên như nở hoa, trong lòng cũng vui vẻ, chiêu mua lòng người đã thành công.
Thật ra ông ta có lòng tin với đại trận hộ sơn, nếu không đã sớm giao Lệ Ngọc Hoàn ra rồi. Hắn cũng thấy rõ Dương Bách Xuyên quyết tâm đánh bại Thái Huyền Tông, nói cách khác chỉ cần Dương Bách Xuyên đồng ý rằng sau khi ông ta giao Lệ Ngọc Hoàn ra mà hắn không trở mặt với Thái Huyền Tông thì ông ta sẽ giao Lệ Ngọc Hoàn cho Dương Bách Xuyên.
Đến cả Lệ Ngọc Hoàn nghe Vạn Quang Hiên nói vậy cũng không khỏi sững sờ, người khác không hiểu Vạn Quang Hiên, nhưng nàng ta đi theo nên hiểu rất rõ sư phụ mình chính là một kẻ ngụy quân tử.
Nhưng hiện giờ nàng ta cũng hơi nghi ngờ hiểu biết của mình về sư phụ, Vạn Quang Hiên vậy mà đã giữ nàng ta lại?
Giờ phút này Lệ Ngọc Hoàn thật sự rất cảm động.
Chỉ nghe thấy Vạn Quang Hiên hạ lệnh: "Tất cả đệ tử từ Độ Kiếp trở lên ở lại sơn môn để phòng thủ phòng trường hợp khẩn cấp, tất cả đệ tử từ Độ Kiếp trở xuống rút về sau núi, Vương trưởng lão dẫn theo đệ tử có tu vi dưới Độ Kiếp phá vòng vây sau núi, bảo toàn huyết mạch của Thái Huyền Tông ta..."
"Vâng, tuân lệnh tông chủ..."
Trưởng lão bên cạnh lên tiếng trả lời.
Mà Vạn Quang Hiên cũng cho rằng đám đại yêu do Dương Bách Xuyên cầm đầu căn bản không thể phá hủy đại trận hộ pháp của Thái Huyền Tông, ra vẻ sắp xếp thật ra cũng chỉ để lấy lòng mọi người mà thôi.
Nếu đại trận thật sự bị công phá, Vạn Quang Hiên biết, không ai có thể trốn thoát.
...
Các đệ tử có tu vi trên Độ Kiếp đều tập trung ở cổng Thái Huyền Tông, chuẩn bị nghênh chiến bất cứ lúc nào.
Bên ngoài đại trận, Dương Bách Xuyên chỉ huy yêu binh tiếp tục tấn công để yểm trợ cho Tử Hoàng.
Sau một ngày một đêm, sáng sớm hôm sau, Thanh Ngưu đến nói: "Thánh chủ, thông đạo đã được đào xong, dẫn thẳng đến một sơn cốc nhỏ trong Thái Huyền Tông, có thể vào bất cứ lúc nào."