Dương Bách Xuyên ra lệnh một tiếng, tứ đại yêu soái Tử Hoàng, Khổng Tước, Thanh Ngưu, Chuột Vương dẫn theo bốn ngàn đại yêu cấp Tôn Vương tràn ra toàn bộ thành Ngân Hà...
Chỉ chốc lát sau, tiếng hô “Giết” rung trời vang lên.
Dương mỗ ra lệnh trong vòng nửa giờ phải tiếp quản thành Ngân Hà.
Kết quả chưa đến nửa giờ, tiếng la giết chóc trong thành đã hoàn toàn biến mất.
Không lâu sau, tứ đại yêu soái phi thân tới từ các phương hướng khác nhau.
"Khởi bẩm Thánh chủ, đã chiếm được thành Ngân Hà, thỉnh Thánh chủ dời giá đến phủ Thành chủ." Tử Hoàng phục mệnh nói.
Dương Bách Xuyên gật đầu nói: "Khoan hãy đến phủ Thành chủ, trước tiên hãy thông cáo toàn thành, Vân Môn tiếp quản thành Ngân Hà, chỉ nhằm vào Thái Huyền Tông, những tu sĩ khác chỉ cần không gây sự, chúng ta nước sông không phạm nước giếng."
"Vâng, thuộc hạ lập tức đi sắp xếp." Tử Hoàng xoay người phân phó thủ hạ đại yêu.
Khổng Tước tiến lên nhỏ giọng nói: "Tướng công, phía Đông thành và Truyền Tống Trận đã được khống chế."
"Ừ, vất vả rồi, nàng bố trí người canh giữ Truyền Tống Trận, tạm thời chỉ cho vào chứ không cho ra, nếu gặp tu sĩ Thái Huyền Tông thì giết bất luận tội, để ý những tu sĩ đến từ Sơn Hải Giới." Dương Bách Xuyên dặn dò Khổng Tước.
"Được, ta đi làm ngay." Khổng Tước rời đi.
Chuột Vương nói: "Thánh chủ, bên phía Cửa Tây và Giới Trì cũng đã ổn định, còn về tình huống tu sĩ Sơn Hải Giới, sau khi sưu hồn đệ tử Thái Huyền Tông hẳn là sẽ có tin tức."
"Ngươi cứ tự mình đi giám sát, có tin tức gì lập tức thông báo cho ta trước tiên, phái toàn bộ người đi tìm tu sĩ Sơn Hải Giới... Mặt khác sắp xếp thủ hạ đào một đường hầm, coi như cho chúng ta có sáu đường lui, vùng Cực Bắc tuy là xa xôi nhưng vẫn phải phòng ngừa thế lực Thánh Địa thù địch sau khi biết được tin tức chạy đến công kích chúng ta." Dương Bách Xuyên phân phó.
"Vâng, thuộc hạ đi làm ngay." Chuột Vương phụ trách thu thập tin tức tình báo xoay người rời đi.
Thanh Ngưu nói: "Thánh chủ, đã chiếm được hai cửa Nam – Bắc, xin Thánh chủ đưa ra chỉ thị."
"Từ giờ trở đi, không cho bất kỳ sinh linh, tu sĩ nào bước ra khỏi thành Ngân Hà, chờ lệnh của ta." Dương Bách Xuyên trầm giọng nói.
"Vâng." Thanh Ngưu xoay người rời đi.
...
Lâu Hải Đường và Ngô Mặc Thu hoảng sợ ngây người trước thực lực của Dương Bách Xuyên,.
Bê Đê càng khiếp sợ hơn, hắn ta há hốc mồm, nửa ngày trôi qua vẫn chưa khôi phục tinh thần.
Chưa đầy nửa canh giờ, đã chiếm được thành trì đầu tiên của vùng Cực Bắc, tốc độ cực nhanh khiến trong lòng hắn ta giăng đầy sấm chớp.
Tốc độ kỳ quái đại biểu cho thực lực tuyệt đối.
Thế lực Thái Huyền Tông ở thành Ngân Hà phương Bắc tuyệt đối có thể coi như Thiên Vương Lão Tử, nhưng sau khi Dương Bách Xuyên ra lệnh: "Thiên Vương Lão Tử" như cành khô, củi mục dễ dàng bẻ gãy, nghiền nát không còn lại gì.
Bê Đê biết rõ Thái Huyền Tông trong thành Ngân Hà có một gã cường giả Phi Thăng cảnh trấn thủ, trong phủ Thành chủ có hai mươi tên cấp bậc Đại Thừa cung phụng, còn có một vạn tu sĩ Độ Kiếp và binh tướng do Địa Tiên nhất chuyển tạo thành canh giữ cửa thành và các nơi trọng địa.
Trong lòng Bê Đê, chiến đấu với lực lượng khổng lồ như thế khó mà giành phần thắng được.
Nhưng Dương Bách Xuyên vung tay lên thả yêu tu ra, chưa được nửa canh giờ đã chiếm được thành Ngân Hà, nói cách khác là tiêu diệt gã trấn thủ Phi Thăng cảnh, hai mươi tu sĩ Đại Thừa, một vạn tu sĩ Độ Kiếp và binh tướng do Địa Tiên nhất chuyển tạo thành...
Như vậy đại yêu dưới tay Dương Bách Xuyên là tồn tại thuộc cấp bậc nào đây?
Giờ phút này Bê Đê cực kỳ muốn biết.
Không nói đến Bê Đê, toàn bộ tu sĩ trốn ngoài sáng trong tối trong thành Ngân Hà cũng muốn biết.
Thành Ngân Hà đổi chủ chỉ trong chớp mắt.
Trong lòng tất cả tu sĩ thành Ngân Hà đều run sợ, mấu chốt lúc này là bọn họ cũng không biết người diệt phủ thành chủ Thái Huyền Tông là ai? . Google 𝑡rang nà𝔂, đọc nga𝔂 không q𝒖ảng cáo ( TRÙMTR𝑼𝗬Ệ N.Vn )
Người nào có thể thoáng cái triệu hoán ra mấy ngàn yêu tu cường đại từ hư không như vậy?