Ảo cảnh này phá thế nào?
Thật ra Dương Bách Xuyên biết, chỉ cần tiêu diệt tâm ma là phá được, trước đây hắn từng làm rồi.
Vì vậy, sau khi nghe sư phụ giải thích, cõi lòng Dương Bách Xuyên rất bình tĩnh.
Sau đó, hắn nhìn Liễu Linh Linh, trong lòng ngổn ngang cảm xúc.
Mặc dù lúc này hắn đã biết nàng là tâm ma biến thành, nhưng sống động như thật, thậm chí ở một mức độ nào đó nàng chính là Liễu Linh Linh.
Bởi vì đó là Liễu Linh Linh trong tận sâu đáy lòng hắn.
Tất cả mọi thứ ở nơi này vô cùng chân thực, bất kể là U Minh Giới hay Liễu Linh Linh đều hết sức chân thực, vì vậy Dương Bách Xuyên đã chìm trong ảo cảnh suốt trăm năm.
Nhưng kết hợp với lời sư phụ nói, nghĩ kỹ thì thấy đúng là đầy rẫy sơ hở.
Liễu Linh Linh xuất hiện rất đột ngột, nếu đây là một thế giới hoàn thiện thì làm sao chỉ thoáng cái hai người có thể gặp nhau chứ?
Làm gì có chuyện trùng hợp như vậy?
Vì thế, bây giờ Dương Bách Xuyên đã tin, và cũng hiểu rõ tất cả đều là hiệu quả của Tâm Ma Kiếp và Huyễn Cảnh Kiếp.
Tiếp theo hắn chỉ cần tiêu diệt Liễu Linh Linh là có thể diệt trừ tâm ma, phá ảo cảnh.
Nhưng nhìn Liễu Linh Linh này, nhất thời Dương Bách Xuyên không biết phải làm sao.
Trong lúc Dương Bách Xuyên đang do dự, giọng nói của Liễu Linh Linh vang lên bên tai.
"Chàng tỉnh lại cũng vô dụng, muốn phá ảo cảnh chỉ có thể giết ta."
Dương Bách Xuyên ngẩng đầu, phía đối diện là Liễu Linh Linh cười khanh khách nói.
Dương Bách Xuyên sửng sốt. Rõ ràng là Liễu Linh Linh, hay nói chính xác hơn là tâm ma đã phát hiện ra hắn đã biết tất cả, tâm thần khôi phục.
Nhưng cũng chẳng có gì lạ, đây là tâm ma của hắn, nói là thần giao cách cảm cũng không ngoa.
"Ngươi không sợ ta tiêu diệt ngươi sao?" Dương Bách Xuyên hỏi với vẻ khó hiểu, bởi vì hắn không nhìn thấy cảm xúc sợ hãi trong mắt tâm ma. Xét về thực lực thì hắn hoàn toàn không cần lo lắng, Tâm Ma Kiếp và Huyễn Cảnh Kiếp chú trọng vây nhốt chứ không phải thực lực, Dương Bách Xuyên có thể dễ dàng tiêu diệt Liễu Linh Linh do tâm ma biến thành.
Chờ Dương Bách Xuyên nói xong, Liễu Linh Linh nở nụ cười xinh đẹp: "Không sợ!"
Nàng nói rất thẳng thắn, khiến Dương Bách Xuyên càng thấy kỳ lạ. Nếu là tâm ma do thiên kiếp sinh ra, vậy thì lẽ ra nàng ta phải mong mình chết, hoặc là sau khi bị phát hiện, nàng ta phải trốn tránh mới đúng.
Nhưng Liễu Linh Linh lại tỏ ra dửng dưng, thế thì làm sao Dương Bách Xuyên không cảm thấy kỳ lạ cho được?
"Vì sao không sợ?" Dương Bách Xuyên chăm chú nhìn nàng ta và hỏi.
"Hì hì... ta là tâm ma của chàng, cũng là tâm ma thiên đạo do thiên kiếp tạo ra và nuôi dưỡng, còn là tâm ma hợp nhất từ Tâm Ma Kiếp và Huyễn Cảnh Kiếp, khỏi cần nói tầm ảnh hưởng đối với chàng nhỉ?
Ngoài ra còn có một điểm rất quan trọng. Nếu chàng giết ta, ký ức về Liễu Linh Linh sẽ vĩnh viễn biến mất trong lòng chàng, không còn lại chút gì. Xét từ ý nghĩa nào đó, chàng giết ta tức là giết Liễu Linh Linh, cho dù sau này thật sự có một ngày chàng tu vi thông thiên, tìm được U Minh Giới chân chính...
Ha ha... Lúc đó, chàng... không thể nhớ ra Liễu Linh Linh, bởi vì ta đã dung hợp tất cả ký ức về Liễu Linh Linh trong lòng chàng, cho nên chàng giết ta chính là giết Liễu Linh Linh. Sao nào... chàng muốn ra tay ư? Ha ha..."
Liễu Linh Linh do tâm ma biến thành vừa nhìn Dương Bách Xuyên vừa cười khanh khách, không kiêng nể gì.
Sắc mặt Dương Bách Xuyên thay đổi, trở nên cực kỳ u ám.
Hắn biết tâm ma không nói dối, nàng ta thật sự có bản lĩnh này.
Hiện tại có một câu hỏi lựa chọn đặt trước mặt hắn, là câu hỏi lựa chọn khó nhất trong đời hắn.
Không giết Liễu Linh Linh do tâm ma biến thành, thì hắn sẽ bị nhốt trong U Minh Giới mà Huyễn Cảnh Kiếp tạo thành, chẳng khác gì đã chết.
Nếu giết...
Thật sự là hắn khó mà làm được, bởi vì đối tượng mà hắn giết không chỉ là Tâm Ma Kiếp, mà còn là ký ức về Liễu Linh Linh, sau khi phá kiếp hắn sẽ quên nàng.
Có thể giết sao?