Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 3331




Thật ra thiên kiếp Cửu Cửu lợi hại nhất mạnh nhất là ở một kiếp Cửu Cửu cuối cùng, nói chính xác là ở năm lôi kiếp sau Cửu Ngũ, căn cứ vào sự hiểu biết của vi sư, Cửu Cửu đại thiên kiếp bắt đầu từ lôi kiếp thứ năm trong kiếp thứ chín, nhưng không đơn giản chỉ là lôi kiếp có sức mạnh to lớn thôi đâu, mà là bắt đầu từ lôi kiếp thứ năm trong kiếp thứ chín đều có một cái tên.

Được gọi là đại lôi kiếp Cửu Ngũ Chí Tôn, lôi kiếp thứ năm tên là Cửu Ngũ Chí Tôn, lôi kiếp thứ sáu tên là Cửu Lục Thiên Hỏa Kiếp, lôi kiếp thứ bảy tên là Cửu Thất Tâm Ma Kiếp, lôi kiếp thứ tám tên là Cửu Bát Huyễn Cảnh Kiếp, lôi kiếp thứ chín tên là Cửu Cửu Quy Nhất Kiếp."

Nói đến đây Vân Thiên Tà tạm dừng một chút rồi mới nói tiếp: "Thiên kiếp Cửu Cửu lợi hại nhất ở năm lôi kiếp cuối cùng, những gì vi sư biết được thật ra là từ truyền thừa mà ta đã lấy được trong một di tích thượng cổ, một phần cũng bởi vì vi sư chưa từng nhìn thấy bút ký mà sư tôn để lại, đáng tiếc… không có bản ghi về Cửu Ngũ Chí Tôn Kiếp chi tiết hơn, chỉ có tên của năm lôi kiếp mà thôi."

Dương Bách Xuyên hiểu ý của lão đầu, hắn vẫn còn một sư tổ, nhưng là ngẫu nhiên thu được truyền thừa nên mới bước trên con đường tu chân.

Mà đây không phải là ý chính.

Quan trọng là vị sư tôn đã truyền thừa lại cho lão đầu là một người đã vượt qua thiên kiếp Cửu Cửu

Lượng thông tin này có thể nói là vô cùng có ích.

Vượt qua, chứng minh thiên kiếp Cửu Cửu không hề đáng sợ, vẫn có người độ qua được.

Dương Bách Xuyên biết lão đầu nói cho hắn biết những điều này nhất định là có ý nghĩa sâu xa, vẫn còn đoạn sau chưa nói.

Quả nhiên lão đầu nói: “Mặc dù chỉ quyển bản chép tay, nhưng bên trong đã ghi lại vị sư tôn chưa từng gặp mặt kia thật sự đã vượt qua được thiên kiếp Cửu Cửu, hơn nữa còn đề cập tới cụ ông là vua của một thành thượng cổ, mặc dù không nói rõ là của thế giới nào nhưng vi sư cho rằng, người có thể xưng vương một giới, chắc chắn sẽ vô cùng tài năng.

Cho nên ý của vi sư là để cho con kiên trì đến cuối cùng, con...... Có dám hay không?

Dương Bách Xuyên nghe lão đầu nói vậy, trong đầu hắn chỉ còn lại câu ‘Có dám hay không’ đang vang vọng…

Thật ra, ngay từ đầu hắn cũng chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề có dám hay không.

Dương Bách Xuyên đáp: “Lão đầu, con đã độ tới thiên kiếp thất cửu rồi, có gì mà dám hay không?”

Vân Thiên Tà trầm giọng nói: “Ý của vi sư là, thiên kiếp Cửu Cửu không phải chuyện đùa, nếu như bây giờ con dừng lại, thậm chí là dừng lại trước kiếp thứ chín thì đều có thể tu Tán Tiên, mặc dù sau này phải đối mặt với tán tiên kiếp một nghìn năm một lần, nhưng ít nhất cũng sẽ không chết dưới thiên kiếp Cửu Cửu.

Nhưng nếu con lựa chọn độ kiếp tới đại thiên kiếp cuối cùng, có muốn dừng lại để tu tán tiên thì cũng không còn cơ hội, kết quả chỉ có một, chính là hồn bay phách tán trong đại kiếp, con phải suy nghĩ cho tốt…có dám kiên trì tới cuối hay không?”

Lần này, Dương Bách Xuyên đã hiểu rõ ý của lão đầu, hắn biết lão đầu đang nhắc tới một vấn đề thực tế, bởi vì thiên kiếp Cửu Cửu thật sự rất mạnh, nhất là ngũ đại lôi kiếp mà lão đầu nhắc tới, vừa nghe đã biết đại kiếp như muốn mạng.

Nếu như hiện tại hắn từ bỏ độ kiếp, từ bỏ thân xác để trở thành tán tiên, ít nhất hiện tại còn có thể sống, nhưng một khi lựa chọn kiên trì độ kiếp tới cuối cùng, vậy thì hắn sẽ không còn cơ hội đi trên con đường tán tiên nữa, nếu độ qua thì tốt, không qua được thì sẽ hồn bay phách lạc.

Ít nhiều gì Dương Bách Xuyên cũng hiểu được tấm lòng của lão đầu, ông đã không tiếc hao tổn thần hồn để bùa Liệt Thiên của hắn mạnh như vậy, còn nói ra chuyện liên quan tới sư tổ mà ông chưa từng nhắc tới, thậm chí nói cho hắn biết sư tổ đã vượt qua thiên kiếp Cửu Cửu.

Cộng thêm cái gì mà sư tổ độ qua thiên kiếp Cửu Cửu là vua của một giới, mê hoặc như vậy, Dương Bách Xuyên nghĩ có lẽ đều là để bản thân hắn có thể kiên trì tới cuối cùng.

Nhưng mà lão đầu nói ra tai nạn nếu không vượt qua được, cũng là vì tôn trọng lựa chọn của bản thân hắn

Dương Bách Xuyên rất vui vì điều này, ít nhất thì lão đầu cũng không ép hắn.

Trầm tư một lúc, lôi kiếp thứ thất cửu trên đầu hắn đã vang lên tiếng sấm, hai mắt Dương Bách Xuyên lóe lên: “Lão đầu chết tiệt, người sợ sao?”

“Sợ, đương nhiên là sợ, ta sợ tiểu tử con sẽ độ kiếp thất bại rồi hồn bay phách lạc, cũng sợ bản thân sẽ tan thành mây khói theo con luôn, nhưng đây là con đường mà tu sĩ phải đi, thật ra thì cho tới bây giờ cũng không có gì là an toàn tuyệt đối.” Vân Thiên Tà trầm giọng đáp.

Dương Bách Xuyên cười, hắn hiểu ý của lão đầu: “Vậy thì tiếp tục thôi, không phải chỉ là thiên kiếp Cửu Cửu thôi sao, con cũng đâu phải chưa từng trải qua, lúc tiểu thiên kiếp đã độ qua một lần, bây giờ đại thiên kiếp thì có làm sao?