Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 3252




Tám, chín khí tức mạnh mẽ quét qua người Dương Bách Xuyên, Dương Bách Xuyên không hề sợ hãi, bởi vì hắn biết đây là địa bàn của Khổng Tước Vương, hắn đến như đã hẹn, chứ không đến để đánh nhau chém giết, Khổng Tước Vương cũng không cần chống đối hắn.

Những khí tức này đều là Tôn Vương hậu kỳ, bỗng chốc xuất hiện tám, chín khí tức, vậy coi như là thế lực mạnh nhất Dương Bách Xuyên từng gặp rồi, trong lòng hắn cũng ngạc nhiên cảm thán sự bất phàm của tứ đại yêu tôn của dãy núi Vạn Yêu.

Nhìn thoáng qua đã biết cả sự vật, thế lực của Khổng Tước Vương như vậy, ba Đại Yêu khác cũng sẽ không ngoại lệ.

Cũng may hắn không vội chống đối tứ đại yêu tôn, nếu không chịu thiệt chắc chính là hắn.

Nói là cung điện, thực ra chỉ là một không gian dùng cành cây tạo thành, sau khi bước vào trông rất rộng, cỡ tầm mấy trăm mét vuông.

“Khởi bẩm tôn thượng, yêu dị thành Vạn Yêu đến như đã hen."

Bách Linh khom người nói.

Lúc này đánh giá xung quanh, Dương Bách Xuyên mới phát hiện Khổng Tước Vương đội mũ phượng ở trên vương tọa trong đại điện, hai bên trái phải của đại điện đều là từng Đại Yêu hình người, có tới hơn trăm người, đương nhiên trong đó có chín khí tức mạnh mẽ nhất, chắc là người lúc trước liếc nhìn hắn.

Có nam có nữ, có già có trẻ...

“Ngươi không khiến bổn tôn thất vọng.

Đây là câu đầu tiên Khổng Tước Vương nói.

Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, ôm quyền nói với Khổng Tước Vương: “Tước Nhi cô nương nói gì vậy, ta đường đường là nam yêu, lời nói chắc như đinh, sao có thể nói lời không giữ lời?”

"To gan..."

“Láo xược!”

Dương Bách Xuyên dứt lời, trong đại điện lập tức vang lên từng tiếng rống giận.

Trong mắt những Đại Yêu ở điện Khổng Tước này, Dương Bách Xuyên không xưng hô Khổng Tước Vương, lại dùng giọng điệu mờ ám gọi Khổng Tước Vương là Tước Nhi cô nương, thật sự rất láo xược, từng người trở nên tức giận khiển trách Dương Bách Xuyên.

Nhưng nếu Dương Bách Xuyên đã dám đến điện Khổng Tước này, thì hắn sẽ không sợ những thuộc hạ của Khổng Tước Vương, hơn nữa xưng hô Tước Nhi là ban đầu chính miệng Khổng Tước Vương nói với hắn.

Lúc này chỉ thấy Khổng Tước Vương vung tay nói: “Không sao, chỉ là cách xưng hô thôi, các ngươi không cần như vậy, Yêu Y từ xa đến là khách, các ngươi không được vô lễ.

Dứt lời, nàng ta lại nói: “Người đâu, ban tọa cho Yêu Y..”

Khổng Tước Vương vừa lên tiếng, từng yêu trong đại điện đều trở nên yên tĩnh.

Dương Bách Xuyên nhìn ra được, Khổng Tước Vương rất có uy tín trước mặt những thủ hạ này, dù sao hắn cũng không quá để ý.

Sau đó có Tiểu Yêu mời Dương Bách Xuyên vào chỗ ngồi, trên bàn bày hoa quả v.v...

Sau khi ngồi xuống, trong đại điện có nữ yêu nhảy múa tấu nhạc, giống như bắt đầu một bữa tiệc tối, Khổng Tước Vương ngồi ở vương tọa trên cao có thị nữ hầu hạ, chúng yêu ngồi ở hai bên bắt đầu thưởng thức nữ yêu nhảy múa ở trung tâm...

gì.

Dương Bách Xuyên hơi không hiểu Khổng Tước Vương có ý

Nếu hắn đã đến như đã hẹn, tại sao lại không hề nhắc đến chuyện tiến hóa huyết mạch...? Ngược lại còn để hắn thưởng thức vũ đạo của Yêu tộc?

Mặc dù không hiểu Khổng Tước Vương có ý gì, nhưng Dương Bách Xuyên cũng sẽ không sốt ruột, dù sao hắn biết người sốt ruột thăng cấp huyết mạch và đột phá Bình Cảnh là Khổng Tước Vương, chứ không phải Dương Bách Xuyên hắn.

Bây giờ thấy Khổng Tước Vương không hề có ý muốn nói, Dương Bách Xuyên nghĩ chắc là muốn đánh đòn tâm lý với hắn.

Nếu đã như vậy... thì hắn chẳng sao cả.

Thời gian tiếp theo, Dương Bách Xuyên chỉ uống rượu ăn linh quả, thưởng thức vũ đạo Yêu tộc, hắn biết càng phải tỏ ra không quan trọng mới đúng.

Dù sao ý đồ hắn đến đã nói rõ với Khổng Tước Vương là hắn đến như lời hẹn, nếu Khổng Tước Vương đã không vội, muốn chơi đánh đòn tâm lý với hắn, vậy thì cứ tới đi.

Mà khỏi nói vũ đạo Yêu tộc rất đẹp, mặc dù Dương mỗ không hiểu mặt nghệ thuật, nhưng mắt thấy cái đẹp vẫn sẽ xem.

Rượu ngon và các loại linh quả bày đầy trên bàn, Dương mỗ thoải mái vừa ăn vừa uống, Khổng Tước Vương không nói, hắn càng sẽ không, xem trong lòng ai tốt hơn...

Tính thời gian đã trôi qua nửa ngày, nữ yêu vẫn tiếp tục múa trong đại điện, Dương Bách Xuyên tiếp tục vừa ăn vừa uống, hoàn toàn hóa thân thành một kẻ ham ăn.

Chớp mắt đã trôi qua ba ngày...

Trong ba ngày, thực ra Dương Bách Xuyên phát hiện ngoài Khổng Tước Vương, yêu tu khác trong đại điện đều nhìn hắn chằm chằm, đương nhiên lúc ánh mắt hắn nhìn lại thì từng người đều né tránh.

Chỉ có Khổng Tước Vương từ đầu tới cuối đều nhìn chằm chằm nữ yêu nhảy múa ở trung tâm đại điện. Càng như vậy, Dương Bách Xuyên càng biết thực ra nàng ta đang chơi tâm cơ với hắn.

Hắn càng không quan tâm hơn. Có rượu ngon, có linh quả ăn, có nữ yêu sắc đẹp không tệ nhảy múa, hắn là một nam nhân, còn có cuộc sống gì có thể tốt hơn như vậy?

Dương mỗ rất hài lòng...

Thế nhưng ba ngày sau, Dương mỗ thì thỏa mãn, nhưng Khổng Tước Vương lại biết kế hoạch công tâm của nàng ta đã thất bại.

Thực ra từ ba tháng trước, sau khi tách ra với Dương Bách Xuyên, nàng ta đã có quyết định, hoặc nói là sau hôm Dương Bách Xuyên bảo có thể thăng cấp huyết mạch, nàng ta đã đưa ra quyết định rồi.

Quyết định hợp tác với Dương Bách Xuyên, nàng ta bảo vệ Dương Bách Xuyên, còn Dương Bách Xuyên giúp nàng ta thăng cấp huyết mạch.

Thời gian hẹn ba tháng, cũng là để bản thân Khổng Tước Vương có thời gian suy nghĩ, trong ba tháng này, thực ra nàng ta đã suy nghĩ rất kỹ rồi.

Nếu Dương Bách Xuyên đã dám thề với thiên đạo hắn có cách thăng cấp huyết mạch, thì chắc chắn là có thể, hơn nữa trong lòng Khổng Tước Vương hiểu nàng ta không có lựa chọn, chỉ có thể chọn tin Dương Bách Xuyên.