Mặc dù Dương Bách Xuyên không nhìn được thực lực của nàng ta, nhưng dựa vào trình độ mở rộng kinh mạch, đây chắc chắn không thua cấp bậc của Chuột Vương.
Thật ra từ lúc vừa bắt đầu Dương Bách Xuyên đã để ý đến nàng ta về tất cả phương diện, bấy giờ hỏi câu này chính là muốn xác định lai lịch của nữ tử Tước Nhi này mà thôi. Và mục đích của nàng ta khi đến Yêu Y quán là gì?
Câu hỏi không biết bản thể của cô nương là gì vừa nói ra, Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy khẩn trương.
Nhưng hắn không sợ, dù sao nơi này cũng là Yêu Y quán, là địa bàn của hắn, Tử Hoàng ở bên cạnh, Dương Bách Xuyên cũng không sợ xảy ra chuyện.
Ánh mắt hắn chăm chú nhìn về phía Tước Nhi, chờ câu trả lời của nàng ta.
Lúc này đôi mắt phượng xinh đẹp của Tước Nhi cũng đang nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên, nàng ta không nói gì, chỉ nhìn hắn chằm chằm không chớp mắt...
Nhưng điều khiến Dương Bách Xuyên không ngờ chính là một giây sau, khóe mắt hắn phát hiện Khổng Minh ngồi ở một bên không biết đã đứng lên từ lúc nào, không biết là vô tình hay cố ý, khí tức của hắn ta bạo phát, quanh quẩn quanh người.
Cảm giác của Dương Bách Xuyên rất nhạy, hắn lập tức quay đầu nhìn về phía Khổng Minh.
Cũng đúng lúc này Tước Nhi lên tiếng.
Nàng ta nói: “Bản thể của ta là khổng tước...”
Tước Nhi vừa dứt lời, mọi người trong sân gần như đều chấn động.
Thanh Ngưu, Khổng Minh, Hùng Bất Nhị, tất cả đều nhìn về phía Tước Nhi.
Tộc Khổng Tước, ở núi Vạn Yêu này chỉ có một thế lực, đó chính là thế lực của đại yêu Khổng Tước Vương phương Tây, một trong tứ đại thế lực.
Khổng Minh ở trong sân thuộc tộc Khổng Tước, là thủ hạ đắc lực của Khổng Tước Vương, phụ trách trấn thủ thành Tây thành Vạn Yêu.
Dương Bách Xuyên đột nhiên trợn mắt nghĩ, vì sao một phủ chủ thành Tây như Khổng Minh lại đến Yêu Y quán của hắn...
Vì sao hắn không nhìn được tu vi của Tước Nhi...
Lần này tất cả manh mối đều liên kết với nhau.
Mặc dù Chuột Vương chưa đưa thông tin liên quan đến tứ đại yêu tôn của núi Vạn Yêu cho hắn nhưng lúc này Dương Bách Xuyên cũng có thể đoán được, đại mỹ nữ tên Tước Nhi trước mặt mình, tám chín phần là Khổng Tước Vương trong tứ đại yêu tôn.
Khổng Minh ghé thăm chắc chắn không phải chuyện ngẫu nhiên, có lẽ sau khi biết Khổng Tước Vương của mình đến Yêu Y quán, hắn ta đã nghe ngóng mà đến.
Bầu không khí lúc này có chủ xấu hổ, cũng có chút căng thẳng.
Dù sao không biết rồi suy đoán là một chuyện, sau khi biết thân phận của Tước Nhi rồi suy đoán lại là chuyện khác.
Một trong tứ đại cự đầu của núi Vạn Yêu trực tiếp xuất hiện tại Yêu Y quán của hắn, hơn nữa lại lấy danh nghĩa xem bệnh để xuất hiện, kết quả chẩn bệnh lại là trong người không có bệnh, Dương Bách Xuyên không thể không suy đoán, nàng ta... có mục đích gì?
Tuyệt đối không phải đến khám bệnh cầu y.
“Bây giờ thần y có thể nói chưa?” Đúng lúc này Tước Nhi lại nói.
Trong lòng Dương Bách Xuyên không giữ nổi bình tĩnh, còn nói gì nữa?
Ngươi đường đường là tứ đại của núi Vạn Yêu, cải trang đến vi hành y quán nhỏ này của ta, đây là muốn gây sự sao?
Nhìn Tước Nhi, Dương Bách Xuyên không thấy nàng ta có bất kì biểu hiện gì khác, cũng không cảm nhận được sát khí đến từ nàng ta.
Hắn thở nhẹ ra một hơi, cho mấy người Tử Hoàng ánh mắt an tâm đừng hành động vội, hít sâu một hơi rồi nói với Tước Nhi: “Nếu như thật sự phải nói có vấn đề, vậy ta chẩn bệnh là hoàn cảnh tu luyện có vấn đề, từ khí huyết kinh mạch của Tước Nhi cô nương có thể thấy ngươi đã dừng chân tại chỗ một thời gian dài, từ đó các cơ năng cũng dần biến chất, nếu như huyết mạch không thể tiến hóa, hoặc có thể nói nếu không thể đột phá được bình cảnh thì chỉ có kết cục gặp đại nạn.’
Dương Bách Xuyên có Thần Ma Y Điển, hắn không dám xưng là thần y chân chính nhưng nhận xét về y đạo tu vi tuyệt đối không kém, hắn nói kết quả chẩn bệnh cho Tước Nhi.
Lời vừa dứt, cuối cùng sắc mặt Tước Nhi cũng thay đổi.
Khổng Minh lại giận tím mặt, hắn ta vỗ bàn một cái: “Đúng là nói hươu nói vượn...”
“Lui ra.” Tước Nhi đưa mắt nhìn Khổng Minh rồi hừ lạnh một tiếng.