Sân trong Yêu Y quán.
Linh Miêu Vương và Hắc Ô Yêu Vương hơi thấp thỏm đứng trước mặt Dương Bách Xuyên. Sau khi đánh thua Dương Bách Xuyên, hai Tiểu Yêu Vương vốn vẫn còn sợ hãi mà đi theo, không nghĩ nhiều, đâu biết sau khi đến Yêu y quán Vân Môn mới phát hiện Yêu Y quán không hề đơn giản.
Thanh Ngưu, Hùng Bất Nhị, Tử Hoàng tụ tập ở bên cạnh Dương Bách Xuyên, khí tức của mỗi người đều vô cùng mạnh mẽ, nhất là cảm giác Tử Hoàng mang lại cho Hắc Ô Yêu Vương và Linh Miêu Vương rất giống tứ đại Yêu Tôn, vô cùng đáng sợ. Bọn họ là một trăm linh tám Tiểu Yêu Vương, tất nhiên đã từng gặp tứ đại Yêu Tôn của dãy núi Vạn Yêu.
Điều khiến hai Tiểu Yêu Vương chấn động thực ra là ba tồn tại mạnh mẽ này lại lễ độ cung kính với Dương Bách Xuyên đánh bại bọn họ.
Cho nên lúc này Linh Miêu Vương và Hắc Ô Yêu Vương đều nơm nớp lo sợ, đứng ở trước mặt Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên dẫn hai Tiểu Yêu Vương trở về tất nhiên là muốn hoàn toàn thu phục hai Yêu Vương này, thấy sự bất an trong ánh mắt của Linh Miêu Vương và Hắc Ô Yêu Vương, Dương mỗ mỉm cười nói: “Các ngươi không cần căng thẳng, mời các ngươi đến đây không có chuyện xấu, mà là có một cơ duyên tặng cho các ngươi, coi như là quà gặp mặt sau khi các ngươi thần phục.
Trong lúc nói chuyện, Dương Bách Xuyên lật tay, hai giọt nước Sinh Mệnh xuất hiện ở đầu ngón tay, vừa vung tay đã bay về phía Hắc Ô Yêu Vương và Linh Miêu Vương, nói: “Uống vào chắc chắn sẽ có lợi cho sự tiến hóa huyết mạch của các ngươi.”
Dương Bách Xuyên là mỉm cười nói chuyện, hai giọt nước bay lơ lửng trước mặt Linh Miêu Vương và Hắc Ô Yêu Vương, nhưng hai Tiểu Yêu Vương lại ngơ ngác nhìn nhau...
Ai biết hai giọt này là tốt hay xấu?
Có lợi cho sự tiến hóa huyết mạch cái gì? Lừa quỷ à? Tiến hóa huyết mạch là dễ tiến hóa như vậy sao?
Trong lòng hai Tiểu Yêu Vương bắt đầu kêu khổ.
“Sao vậy, một cơ duyên lớn cũng không muốn ư?" Dương mỗ híp mắt nói.
“Đây...?” Hắc Ô Yêu Vương nhìn Dương mỗ lắp bắp nói không nên lời.
“Uống đi, cơ duyên lớn ở trước mắt có gì mà lề mề?” Thanh Ngưu hừ lạnh.
Hùng Bất Nhị hâm mộ nói: “Đừng có ở trong phúc mà không biết hưởng phúc, có thể uống chỉ bảo tiến hóa huyết mạch của Dương đại ca là phúc các ngươi tu ba kiếp, sau khi uống vào, các ngươi sẽ cảm kích Dương đại ca của ta cả đời.”
Tử Hoàng không nói chuyện, nhưng đã phóng thích ra khí tức khóa chặt trên người Hắc Ô Yêu Vương và Linh Miêu Vương, rất có ý nếu không biết điều sẽ trở tay tiêu diệt các ngươi.
Dương Bách Xuyên cười tươi, không hề ngăn cản nhóm Tử Hoàng và Thanh Ngưu uy hiếp Hắc Ô Yêu Vương và Linh Miêu Vương.
Về lý thuyết luôn nói hai Tiểu Yêu Vương bị hắn đánh bại đã thần phục hắn, nhưng Dương mỗ mưu đồ quá lớn, tất nhiên phải để hai Tiểu Yêu Vương uống nước Sinh Mệnh mới yên tâm nhất.
Lúc này ở địa bàn của Dương Bách Xuyên, Hắc Ô Yêu Vương và Linh Miêu Vương tứ cố vô thân, đối mặt với khí tức mạnh mẽ cố ý vô tình bao phủ của Tử Hoàng, mồ hôi lạnh của bọn họ chảy ròng ròng. Hai yêu biết nếu như bọn họ không uống giọt nước Dương Bách Xuyên ban cho, thì một giây sau chắc chắn sẽ máu bắn tung tóe tại chỗ.
Nếu đã bị Dương Bách Xuyên đánh bại, thì địa vị một trăm linh tám Tiểu Yêu Vương của bọn họ sẽ bị thay thế, cũng không có lựa chọn gì, nên bọn họ đã lập tức há miệng nuốt giọt nước Sinh Mệnh.
Mấy phút sau...
"Oa..."
"Meo..."
Hai Tiểu Yêu Vương vốn có tu vi Tôn Vương sơ cấp đều phát ra tiếng thét, đầu tiên là đau khổ, sau đó là thoải mái....
Sau khi uống nước Sinh Mệnh, Hắc Ô Yêu Vương và Linh Miêu Vương đã tiến hóa huyết mạch, tu vi tăng lên một bậc, đạt đến Tôn Vương trung cấp.
“Cảm ơn chủ nhân ban ơn.
Giờ phút này, cuối cùng hai Tiểu Yêu Vương cũng hiểu nước Sinh Mệnh Dương Bách Xuyên cho bọn họ quả thật là cơ duyên lớn, tiến hóa huyết mạch rồi.
Nhưng đây là tất nhiên, chuyện đã đến nước này cũng chỉ có thể ngả đầu tham kiến... chủ nhân.
“Đứng dậy đi...
Cuối cùng Dương mỗ cũng cười...
Đến đây, kế hoạch thu phục các Yêu Vương của dãy núi Vạn Yêu chính thức bước ra bước đầu tiên rồi.
Sau đó Dương Bách Xuyên gọi tất cả người của Yêu y quán Vân Môn đến, bắt đầu cuộc họp kế hoạch vạn yêu lần đầu tiên, ý nghĩa sâu xa.
Sau khi mọi người đến đủ, Dương Bách Xuyên nói thắng “Bắt đầu từ hôm nay, tất cả công việc của Yêu Y quán giao cho Yên Chi, Thú Ngũ Hành, đá Đả Tiên và Chồn nhỏ xử lý.
“Thanh Ngưu, Bất Nhị, cộng thêm Tử Hoàng và Xuyên Sơn Giáp thì đi khiêu chiến các Yêu Vương của dãy núi Vạn Yêu. Khiêu chiến thế nào tự các ngươi xem mà làm, ta chỉ có một yêu cầu, sau khi khiêu chiến thành công, thì dẫn Yêu Vương bị đánh bại về cho ta, thời gian giới hạn trong một giáp, ta cần khiến một phần ba Đại Tiểu Yêu Vương của dãy núi Vạn Yêu thần phục.
“Hắc Ô Nha và Linh Miêu hỗ trợ, trọng điểm tiếp theo của ta sẽ đặt ở Yêu Y quán, mọi người có vấn đề gì không?”
Thanh Ngưu, Hùng Bất Nhị được điểm danh bày tỏ không hề có vấn đề gì, thậm chí có hơi rục rịch muốn thử. Sinh ra là yêu có ai không hy vọng có một ngày xưng vương xưng bá chú?
Điểm này vô cùng hợp khẩu vị của bọn họ.
Hai người đều có thân thế xuất thân không tầm thường, nhưng chưa từng nếm thử đỉnh cao của một Yêu Vương. Hơn nữa mệnh lệnh của Dương Bách Xuyên là không ngừng khiêu chiến các Yêu Vương, không hề có hạn chế, có thể khiêu chiến bao nhiêu thì tính bấy nhiêu, đây mới là chỗ khiến Thanh Ngưu và Hùng Bất Nhị nhiệt huyết dâng trào.
Còn Tử Hoàng là Chuột Hoàng Ngũ Hành của thời đại trước, càng không phải nói, có phải Yêu Hoàng hay không đều không quan trọng đối với nàng ta, chỉ là chấp hành mệnh lệnh của Dương Bách Xuyên thôi.
Lúc này một giọng nói khiến Dương Bách Xuyên bất ngờ vang lên: “Dương đại ca... ta cũng muốn đi thử.”
Dương Bách Xuyên nhìn qua thì thấy là Lục Yên Chi đứng sau lưng hắn yếu ớt nói.
“... Dương mỗ mãi mới phản ứng lại, hỏi: “Cái gì...?"
Lục Yên Chi hơi đỏ mặt, ánh mắt nhìn Dương Bách Xuyên lập tức trở nên kiên định, nói: “Ta... Ta nói là ta cũng muốn đi khiêu chiến các Yêu Vương..
"