Linh Miêu vương run rẩy, nhưng trước mặt của tất cả mọi người, hắn không thể không ứng chiến.
Thân là tiểu yêu vương, mặt mũi vẫn rất quan trọng.
Trống trận khiêu chiến, phép tắc này đã ngấm sâu vào linh hồn, từ xưa đã là như vậy, trốn chiến vang thì nhất định phải ứng chiến.
Nhưng trong lòng Linh Miêu vương lại không muốn chút nào, nhìn thấy Hắc Ô yêu vương bị đánh bại dễ như trở bàn tay, Linh Miêu vương biết mình cũng chẳng chống đỡ được bao lâu.
Dưới con mắt nhìn chăm chú của mọi người, Linh Miêu vương không có lựa chọn khác, hắn đã rút kinh nghiệm từ người của Hắc Ô yêu vương, Linh Miêu vương trực tiếp hóa thành bản thể nhảy lên lôi đài.
Bản thể của yêu tộc mới cường đại, Linh Miêu vương không hy vọng mình giống Hắc Ô yêu vương, còn chưa kịp hóa bản thể đã bị Dương Bách Xuyên giẫm dưới đất, cho dù thua thì hắn vẫn cần mặt mũi, hoặc nói đúng ra là đỡ được mấy chiêu thì cũng đẹp mắt hơn mà, đúng không?
Dương Bách Xuyên nhíp mắt nhìn Linh Miêu vương nhào tới, hắn cũng không quan tâm tới Linh Miêu vương hóa bản thể.
Trong cảm nhận của Dương Bách Xuyên, hơi thở của Linh Miêu vương không chênh lệch nhiều với Hắc Ô yêu vương, bọn họ đều nằm trong phạm vi có thể áp chế.
Cho dù là hóa bản thể thì cũng không có gì khác biệt.
Sức mạnh mới là căn bản.
Trong cơ thể Dương Bách Xuyên có sức mạnh dồi dào của Tử Phủ, cộng thêm vừa rồi chân khí mới chuyển từ sương mù sang dạng lỏng, lần này sức mạnh của hắn tăng lên rất nhiều.
Hắn có sức mạnh tuyệt đối, chắc chắn sẽ áp được Linh Miêu vương.
“Meo...”
Linh Miêu vương thét một tiếng chói tai rồi nhảy lên, cơ thể hắn đón lấy gió, từ kích thước một con mèo bình thường lập tức to lớn như mãnh hổ, tiếng rít gào mang theo yêu khí cường đại, Linh Miêu vương giơ hai móng vuốt sắc bén, nhe răng nanh nhọn hoắt nhào về phía Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên nhìn thấy Linh Miêu vương lao tới mình với yêu khí cường đại, cảnh tượng này có chút quỷ dị, bởi vì hắn cảm nhận được phạm vi yêu khí của Linh Miêu vương rất lớn, điều này không bình thường.
Lúc này, Dương Bách Xuyên dùng tới Càn Khôn Nhãn, quả nhiên phát hiện có mờ ám.
Hắn nhìn thấy bản thể của Linh Miêu vương đang nhào tới, mắt thường không thể nhìn thấy được nhưng khi dùng tới Càn Khôn Nhãn, hắn phát hiện có thêm một Linh Yêu vương khác cũng đang lao đến, một trái một phải.
Đây là...thuật phân thân hay là ẩn thân?
Dương Bách Xuyên giật mình, nếu không phải hắn cảm nhận có gì đó không đúng, cũng không dùng Càn Khôn Nhãn thì sợ là lần giao chiến này hắn sẽ chịu thiệt.
Không ngờ Linh Miêu vương còn có chiêu thức này.
Có lẽ là thiên phú thần thông.
Lúc trước, chắc Hắc Ô yêu vương cũng có thiên phú nhưng bởi vì hắn ta quá kinh thường đối thủ, bản thể cũng chưa xuất hiện, nếu không thì sợ là một chiêu cũng không thắng được.
Hiện tại, Linh Miêu vương lấy đó làm gương, vừa xông lên đã dùng tới thiên phú thần thông, quả đúng là dốc hết toàn lực.
Trong lòng Dương Bách Xuyên cảm thán, may mà hắn có Càn Khôn Nhãn, nhìn thấu thần thông của Linh Miêu vương, hắn thầm nhủ: “Lần này, ngươi phải thua thiệt rồi.”
Khóe miệng khẽ nhếch, Dương Bách Xuyên nở nụ cười xấu xa, hắn giả bộ không phát hiện ra ẩn thân biến hóa khôn lường của Linh Miêu vương, ánh mắt chỉ nhìn vào bản thể mà mắt thường có thể thấy được.
Ngay khi Linh Miêu vương sắp tới gần, Dương Bách Xuyên nhấc kiếm lên chém về phía bản thể có thể nhìn thấy bằng mắt thường của Linh Miêu vương
Nhưng cuối cùng hắn lại chếch kiếm, đâm về hướng mà Càn Khôn Nhãn nhìn được.
Dương Bách Xuyên nghĩ, Linh Miêu vương đang ẩn thân mới là bản thể thật, còn thứ mà hắn nhìn thấy được bằng mắt thường chỉ là thuật mê hoặc mà thôi.
Khi mũi kiếm thay đổi chém lên người Linh Miêu vương đang ẩn thân, hắn ta bị dọa gần chết, muốn tránh né là điều không thể.
Chỉ có thể trơ mắn nhìn Dương Bách Xuyên bổ kiếm xuống cơ thể mình.
Linh Miêu không thể hiểu nổi, vì sao Dương Bách Xuyên lại phát hiện ra thiên phú thần thông của hắn?
Đây chính là chiêu thức bản mệnh đặc biệt của hắn, từ trước tới nay chưa bao giờ tùy tiện sử dụng, yêu quái từng thấy được chiêu này của hắn đều đã chết rồi.
Đối mặt với Dương Bách Xuyên, Linh Miêu vương không dám sơ ý, hắn trực tiếp sử dụng thần thông, thiên phú phân thân tàng hình.
Khi Dương Bách Xuyên rút kiếm chém về phía bản thể giả của hắn, trong lòng Linh Miêu vương cực kỳ vui vẻ, chỉ cần theo kế hoạch, tới lúc đó Linh Miêu vương sẽ cho Dương Bách Xuyên một kích trí mạng, ai ngờ trong thời điểm then chốt, Dương Bách Xuyên lại đột đột thay đổi thế kiếm, đâm thẳng vào bản thể chân chính của hắn.
Lần này có muốn trốn hay đánh trả cũng hoàn toàn không có năng lực.
Hắn trơ mắt nhìn Dương Bách Xuyên bổ kiếm xuống bản thể của mình.
“Meo…”
Linh Miêu vươn phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Máu tươi văng khắp nơi.
Đúng lúc này, tất cả mọi người đang xem kiêu chiến đều mang gương mặt mờ mịt.
Bọn họ chỉ nhìn thấy, vốn dĩ Dương Bách Xuyên đang giao chiến với Linh Miêu vương, nhưng ở thời điểm mấu chốt, mũi kiếm của Dương Bách Xuyên lại thay đổi phương hướng chém về phía không khí ở bên trái, căn bản không để ý tới Linh Miêu vương giả đang tấn công.
Mọi người thấy Dương Bách Xuyên bỏ qua Linh Miêu vương mà chém xuống đám không khí bên cạnh, còn hai vuốt của Linh Miêu vương lại đang chộp lên người Dương Bách Xuyên.
Lúc này, bọn họ đều nghĩ đầu óc Dương Bách Xuyên có bệnh phải không?
Đang giao chiến chính diện êm đẹp, thời điểm quan trọng lại chém lệch hướng
Hơn nữa còn bị hai chân trước của Linh Miêu vương đánh trúng.
Lẽ nào, lúc trước Dương Bách Xuyên đánh thắng Hắc Ô yêu vương chỉ dựa vào may mắn.
Mà trên đỉnh đầu, ngay cả tứ đại yêu tôn đang âm thầm xem cuộc chiến cũng ngây cả người.
Huyết Sư vương không nhịn được nói: “Đầu óc tiểu tử này úng nước rồi phải không?”
Xà Yêu hai đầu lên tiếng: “Ngươi không nhìn kỹ mà xem, người thiệt không phải tiểu yêu y mà là Linh Miêu vương, haha, xem ra tên tiểu yêu này đúng là không hề đơn giản.” Xà Yêu hai đầu thuận miệng, lấy cho Dương Bách Xuyên cái tên tiểu yêu y.
Độc Nhãn Giao Long nhíu mày, hắn và Huyêt Sư vương có cùng một suy nghĩ, không hiểu Dương Bách Xuyên đang làm gì?
Nhưng khi nghe Xà Yêu hai đầu nói, bọn họ mới biết, nhát chém kia không hề đơn giản như vẻ bề ngoài: “Xà Yêu, ngươi nhìn ra được gì?”
Xà Yêu là cơ thể lưỡng tính có hai đầu, cũng chính là thủy yêu biến dị, hai đầu rắn có thiên phú đặc biệt, Độc Nhãn Giao Long biết rõ điều này nên mới hỏi hắn đã nhìn thấy điều gì.
Đầu rắn nữ cười gian trá nói: “Mặc dù bản tôn không nhìn thấy được gì, nhưng có thể cảm nhận được từ thay đổi trong không khí, bản thể của Linh Miêu vương kia là giả, nhưng bên cạnh hắn ta lại có yêu lực cường đại đang dao động, thế nên nhát chém của tiểu yêu y kia hẳn là đã đâm cho Linh Miêu vương một đòn nghiêm trọng, có đúng không Khổng Tước muội?”
Vừa nói, xà yêu vừa nhìn về phía Khổng Tước vương, vừa rồi có lẽ Linh Miêu vương thi triển thiên phú thần thông, bản thể mắt thường trông thấy chỉ là giả, bản thể thật ở bên trái của hắn ta, không ngờ tên tiểu yêu y kia lại nhìn rõ được thiên phú thần thông của Linh Miêu vương, quả thật là không đơn giản.”
Sau khi Khổng Tước biến hình, mặc quần áo sặc sỡ rồi đáp, trên mặt của nàng ta rất bình tĩnh, chỉ có hai con mắt là tràn đầy tinh anh, dứt lời, Khổng Tước vương tiếp tục nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên xuyên qua đám mây.
…
Trên trời dưới đất, ngoại trừ Dương Bách Xuyên và tứ đại yêu tôn, gần như tất cả mọi người đều cho rằng đầu óc Dương Bách Xuyên có bệnh, chắc chắn sẽ thiệt thòi dưới tay Linh Miêu vương.
Nhưng chỉ trong chớp mắt, bọn họ lại nghe được tiếng kêu gào thảm thiết của Linh Miêu vương.
Đồng thời, bọn họ cũng nhìn thấy hai móng vuốt sắc nhọn của Linh Miêu vương tấn công Dương Bách Xuyên lại không hề gây ra bất cứ thương tổn nào, ngược lại là xuyên qua cơ thể hắn.
Cùng lúc này, khi Dương Bách Xuyên chém một kiếm xuống phía trái của Linh Miêu vương, Linh Miêu vương kêu gào thảm thiết, vết máu cũng chảy ra.
Bản thể nhào tới Dương Bách Xuyên của Linh Miêu vương biến mất một cách quỷ dị.
Lúc này, tất cả mọi người mới hiểu rõ.
Hóa ra, Linh Miêu vương mà bọn họ nhìn thấy là giả, nơi Dương Bách Xuyên chém xuống mới đúng là bản thể chân chính của Linh Miêu vương.
Bọn họ đều hiểu, Linh Miêu vương đã sử dụng thiên phú thần thông gì đó, thay đổi thật giả, nhưng vẫn bị Dương Bách Xuyên phát hiện, hơn nữa còn là một kiếm chém trúng.
Lần này, xong đời lại là Linh Miêu vương.
Dương Bách Xuyên không bị thương chút nào.
“Tha mạng…tiểu vương thua rồi, bằng lòng thuần phục Yêu Y đại vương.”
Ngay sau đó, máu trên cơ thể Linh Miêu vương túa ra, trên cổ xuất hiện vết kiếm chém kéo dài, bản thể thật đã lộ ra, hắn vội vàng nhận thua xin tha.
Toàn trường xôn xao, Dương Bách Xuyên lại đánh thắng một tiểu yêu vương.
Trống trận lại thay đổi, cái tên Linh Miêu vương đã thay bằng ‘Dương Bách Xuyên’.
Một luồng sức mạnh từ trong trống trận lại chui vào trong cơ thể Dương Bách Xuyên, chân khí hóa lỏng tăng lên, mặc dù không thay đổi nhiều như lần đầu tiên nhưng dù sao thì vẫn là tăng.
Điều này khiến Dương Bách Xuyên vô cùng vui vẻ, trong lòng thầm nghĩ, nếu như tiếp tục với tốc độ này, đợi khi hắn khiêu chiến xong 108 tiểu yêu vương, chân khí hóa lỏng trong Tử Phủ sẽ tăng lên rất nhiều.
Nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên chuẩn bị khiêu khiến tiểu yêu vương thứ ba, chưa kịp gõ trống khiêu chiến, trong đầu hắn lại vang lên giọng nói của sư phụ Vân Thiên Tà: “Tiểu tử thối, thu được lợi rồi thì thôi, nếu như còn tiếp tục khiêu chiến thì con đường tới cái chết không còn xa nữa đâu, trong đám mây trên đầu con chính là bốn yêu tu có thực lực rất mạnh.”