Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 3192




Qua lời của chuột Bạch, Dương Bách Xuyên kết luận, lão chuột vương chắc chắn biết được một số chuyện của hắn, nhưng biết bao nhiêu thì hắn không dám khẳng định.

Dương Bách Xuyên có kế hoạch mục tiêu của mình, không thể chết yểu ở thời điểm này được.

Vậy nên hắn nhất định phải đi mạo hiểm một lần.

Sở dĩ, quyết định đi mạo hiểm không đơn thuần chỉ vì hắn cảm giác lão chuột vương biết thân phận nhân tộc của hắn.

Quan trọng là, nếu như chuột vương đã phái hai tiểu yêu chuột Bạch và chuột Kim tới đây mời, chứng minh lão ta không muốn vạch mặt, nếu không thì chỉ cần báo thân phận nhân tộc của hắn cho bốn thế lực lớn của dãy núi Vạn Yêu là xong.

Ngược lại, lão mời hắn tới tộc Chuột Yêu Ngũ Hành để xem bệnh, nói cách khác, chuyện này vẫn có thể thương lượng.

Ít nhất thì lão chuột vương sẽ không công bố thân phận của hắn ra ngoài.

Hoặc là lão chuột vương cũng không biết rõ thân phận nhân tộc của hắn, nhưng có lẽ vẫn có chút đầu mối.

Với Dương Bách Xuyên mà nói, cho dù là một chút thì hắn cũng không dám đánh cuộc, chỉ có thể đồng ý với chuột Bạch và chuột Kim đi tới tộc Chuột Yêu Ngũ Hành, chữa bệnh cho lão tổ tông, lão chuột vương nhà bọn họ.

Nếu hắn không đi cũng không phải là không thể, trực tiếp giết chết chuột Bạch và chuột Kim, sau đó dẫn theo đám Lục Yên Chi, Thanh Ngưu chạy trốn là được, theo đường cũ rời thành Vạn Yêu, ra khỏi dãy núi Vạn Yêu.

Nhưng mà...Rời đi...Bọn họ có thể đi đâu?

Rời khỏi dãy núi Vạn Yêu thì vẫn ở trong Thái Hoang, Dương Bách Xuyên dám chắc bên ngoài dãy núi Vạn Yêu, hắn đã đắc tội không biết bao nhiêu thánh địa, nhất định là có người đang đợi hắn, hơn nữa còn là cao thủ chỉ chờ hắn xuất hiện.

Thế nên cho dù bây giờ hắn ra ngoài thì cũng không có đường lui.

Chưa nói tới việc hắn không làm được chuyện đã hứa với Thanh Ngưu, nếu cứ vậy rời khỏi dãy núi Vạn Yêu, sao hắn có thể cam tâm được?

Nếu vậy thì chi bằng thỏa hiệp, đánh cược một lần.

Đi theo chuột Bạch và chuột Kim tới tộc Chuột Yêu Ngũ Hành, gặp lão chuột vương, nếu cược thắng thì hắn sẽ có một hệ thống tình báo lớn mạnh, nhưng nếu cược thua...Cùng lắm thì lại chạy thôi, dù sao nếu hắn muốn chạy, Dương Bách Xuyên có tự tin không một ai có thể cản mình.

Bởi vì hắn có lão đầu làm chỗ dựa, có bình Càn Khôn trên người.

...

Bên ngoài thành Vạn Yêu, Dương Bách Xuyên không dẫn theo ai cả, một mình hắn đi theo huynh muội nhà chuột tới tộc Chuột Yêu Ngũ Hành.

Hắn sắp đi tới một nơi xa lạ dưới lòng đất, thế nên không dẫn theo ai, để những người khác ở lại canh giữ Yêu Y quán, đương nhiên hắn đã dặn dò Thanh Ngưu và Xuyên Sơn Giáp, nếu như nửa năm sau mà hắn không trở lại thì hãy nghĩ cách rời thành Vạn Yêu, sau đó ra khỏi Thái Hoang.

Sau khi rời thành Vạn Yêu, Dương Bách Xuyên cho rằng đường đi xuống lòng đất rất dài, không ngờ chuột Bạch và chuột Kim lại cười nói: “Y sư đại nhân, mời đi theo chúng ta.”

Trong lúc Dương Bách Xuyên đang nghi ngờ, huynh muội chuột Bạch và chuột Kim đi tới một chỗ yên tĩnh, trên người bọn họ tỏa ra ánh sáng màu trắng và màu vàng, ngay sau đó, chuột Bạch nhỏ giọng nói: “Mở đường...”

Mặc dù, chuột Bạch chỉ vừa mới dứt lời, Dương Bách Xuyên đã cảm nhận được mặt đất dưới chân đang rung chuyển.

Giây sau, mặt đất cách hắn ba mét nứt ra một khe hở, sau đó càng ngày càng rộng ra, cuối cùng đạt tới hơn một mét.

Dưới đất xuất hiện một cái động lớn.

Dương Bách Xuyên nhìn xuống cái động rộng một mét, sau đó là kéo dài xuống phía dưới...

Nhìn con đường xuất hiện dưới lòng đất, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng hiểu được thế giới dưới lòng đất của tộc Chuột Yêu Ngũ Hành là như thế nào, vậy thì mỗi một Chuột Yêu Ngũ Hành đều là cao thủ đào động.

Nếu như là một tộc chuột yêu khổng lồ, muốn tạo ra một thế giới dưới lòng đất dường như cũng không phải chuyện gì khó khăn.

Lúc này, chuột yêu lên tiếng: “Đây chỉ là một trong những thuộc tính thiên phú có một không hai của tộc chuột Ngũ Hành, không đáng nhắc tới, Y sư đại nhân, xin mời, đi từ nơi này vào sẽ có một trận truyền tống dẫn thẳng vào trung tâm của tộc ta, không mất bao nhiêu thời gian cả.”

Lần này là chuột Kim lên tiếng, giọng điệu đầy vẻ tự tin và kiêu ngạo.

Dương Bách Xuyên cũng không đáp lại, người ta là chuột yêu, đào động dễ như uống nước lạnh.