Mà những sát thủ U Linh có mặt hôm nay chính là lợi tức.
Một khắc trước, hắn còn kiêng kỵ nữ tử mặc đồ đỏ, nhưng lúc này Dương mỗ sát khí đằng đằng, bởi vì có lão già dặn dò, hắn nắm chắc xử lý nữ tử mặc đồ đỏ và những sát thủ U Linh này.
Hôm nay mặc dù lão già không nhắc tới chuyện thủ lĩnh sát thủ U Linh sát hại sư nương, thì trong lòng Dương Bách Xuyên cũng cho U Linh Chi Đô vào sổ đen.
Người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người phạm ta, ta tất giết người.
Từ lúc bắt đầu tiến vào Hành Cung Thiên Yêu, Dương Bách Xuyên chưa từng phát sinh xung đột với Minh Du Nhiên, cũng không muốn có xung đột với Minh Du Nhiên, hắn không muốn nhưng Minh Du Nhiên lại tìm sát thủ U Linh đến giết hắn.
Đối với những đệ tử Thánh Địa này, Dương Bách Xuyên quá chán ghét.
Dù sao đã đắc tội ngũ đại thánh địa, đắc tội thêm mấy nhà cũng chẳng làm sao.
Giết một người là giết, đắc tội một nhà là đắc tội, đắc tội mười nhà vẫn là đắc tội, pháp tắc Tu Chân Giới không phải nói hắn thỏa hiệp thì người ta sẽ buông tha hắn.
Ngược lại là hắn càng hùng mạnh, giết đến khi tất cả mọi người sợ đều phải sợ hãi, mới có thể không bị người khác nhớ thương.
Nói cho cùng, Dương Bách Xuyên rõ ràng vẫn là nguyên nhân tu vi thực lực của mình không đủ.
Nếu như thực lực và thế lực của hắn cường đại đến mức có thể sánh những cái gọi là thánh địa này, thậm chí là vượt qua những thánh địa này, cho dù hắn mang tiên khí, tiên pháp gì, những người này cũng chỉ có thể nhìn xem, trong lòng ngẫm lại mà thôi, sao dám như bây giờ, bị người ta nói ăn cướp là ăn cướp?
Loại cảm giác này khiến Dương Bách Xuyên chán ghét đến tận xương tủy.
Nghẹn một hơi, bây giờ rốt cuộc biết được nhược điểm sát thủ U Linh, hắn chuẩn bị đại khai sát giới.
Giết đến khi tất cả mọi người phải sợ hắn, giết hết giết sạch sẽ, tự nhiên sẽ không còn người đuổi giết đánh cướp hắn.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là, hắn nắm chắc và có thực lực giết hết được.
Người khác không dám nói, nhưng Minh Du Nhiên và nữ tử mặc đồ đỏ những người này, lúc này hắn rất nắm chắc có thể xử lý bọn họ.
Sau một đợt công kích, hai bên tách ra, rồi lại tiến vào đối kháng ngắn ngủi.
Dương Bách Xuyên truyền âm báo cho mấy người Lục Yên Chi biết về mệnh môn sát thủ U Linh, bọn họ nghe xong đều có ý cười, gật đầu tỏ vẻ biết.
Mà lúc này chỉ nghe nữ tử áo đỏ kia nói: "Du Nhiên sư muội quả nhiên không nói sai, ngươi có chút thủ đoạn, nhưng còn chưa đủ, Lam Phật ta kính trọng thiên tài, có thể cho ngươi lựa chọn, một là gia nhập U Linh Chi Đô của chúng ta, chúng ta cho ngươi tài nguyên tu luyện tốt nhất, hai là ngươi chỉ cần giao ra thần thông Bách Biến Chí Tôn, hôm nay ta không giết ngươi."
"Ha ha ha..."
Dương Bách Xuyên nghe nữ tử áo đỏ chăm chú tự bảo vệ tên mình, còn mang theo vẻ thưởng thức để nói chuyện, hắn ngây ra một chút rồi cất tiếng cười ha hả.
"Buồn cười lắm sao?" Nữ tử áo đỏ cũng có thể gọi là nữ tử tên Lam Phật lạnh lùng nói.
"Không phải rất buồn cười, nhưng ta cứ thích cười, ha ha..." Dương Bách Xuyên cười cười một trận rồi lập tức trầm ngâm nói: "Lam Phật? Cái tên này ngược lại rất dễ nghe, không giống tên sát thủ chút nào."
Dương Bách Xuyên vừa nói ra lời này, nhiệt độ trong xung quanh giảm đi thấy rõ.
Trong mắt Lam Phật lóng lánh tinh quang, giống như rắn độc nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên nói: "Ngươi..."
Lời còn chưa kịp nói đã bị Dương Bách Xuyên cắt ngang: "Ha ha, ta không chỉ biết ngươi là người của tổ chức sát thủ U Linh, ta cũng biết sau lưng tổ chức sát thủ U Linh các ngươi là thánh địa U Linh Chi Đô, tổ chức sát thủ U Linh trực tiếp nghe lệnh Thánh Chủ U Linh, ngươi bảo ta gia nhập U Linh Chi Đô, là muốn cho ta làm sát thủ U Linh sao?"