Nàng ta nói với mọi người: "Thưa các vị, chúng ta đã đến hành cung cuối cùng, bảo tàng Thiên Yêu đang ở ngay trước mắt, nhưng chúng ta bắt buộc phải phá trận pháp trên cửa đại điện mới vào được. Mong mọi người hãy đồng tâm hiệp lực, đừng ẩn giấu thực lực, cùng chung tay phá trận pháp."
"Mai Hoa tiên tử, e là cưỡng chế phá trận không ổn đâu. Chúng ta đã đến đây nhiều lần, đều không phá được..." Khương Thế Long lên tiếng.
"Đúng là vậy, nhưng lần này thì khác. Ta đã mang theo tiên khí của Thông Tiên Cung là Thông Tiên Kỳ, cộng thêm Thông Tiên Lệnh của ta, kích hoạt tiên khí là có thể phá trận. Tất nhiên chỉ có tiên khí thôi vẫn chưa đủ, cho nên ta cần mọi người dốc hết sức lực, nếu không mọi người đừng hòng vào trong, chỉ có thể trơ mắt nhìn người khác lấy được bảo tàng Thiên Yêu. Các vị đạo hữu thấy sao?" Trong lúc nói chuyện, Mai Hoa tiên tử lơ đãng liếc nhìn Mộ Trường Phong.
"Ta trụ lại đến bây giờ là vì hành cung cuối cùng này, tìm kiếm một phần cơ duyên. Mọi người đều là Độ Kiếp thời kỳ bình cảnh, ai mà chẳng muốn tiến lên Đại Thừa, ngao du ba nghìn tiểu thế giới đúng không? Vì thế, U Linh Chi Đô không có ý kiến gì, sẵn sàng dốc toàn lực." Minh Du Nhiên nói.
"Thánh địa Đao Chủng chúng ta cũng không phản đối." Khương Thế Long phụ họa.
Hiên Viên Linh Hề nhìn Mộ Trường Phong.
Tất nhiên là lúc này Mộ Trường Phong sẽ không làm mọi người mất hứng, vả lại y cũng muốn vào xem thử. Mấy thánh địa lớn đã đến Thiên Yêu Hành Cung nhiều lần, rất nhiều đệ tử đã mất mạng, tất nhiên cũng có thu hoạch.
Hơn nữa, rõ ràng là Dương Bách Xuyên đã vào trong, xét về công về tư Mộ Trường Phong đều không phản đối. Y nói: "Chúng ta không có ý kiến gì, nguyện dốc sức."
"Tốt lắm, mọi người chuẩn bị cưỡng chế pháp trận!" Trong lúc Mai Hoa tiên tử nói chuyện, tay trái lấy Thông Tiên Lệnh ra, tay phải vung một lá cờ nhỏ màu vàng. Lá cờ đón gió trở nên to lớn, phát ra ánh sáng vàng chiếu vào cửa lớn.
Đó là Thông Tiên Kỳ mà nàng ta mang theo. Cờ vừa xuất hiện, gió lớn lập tức nổi lên, khí tức xông thẳng lên trời. Mọi người đều biến sắc vì cảm nhận được lực lượng cường đại không gì sánh nổi trên Thông Tiên Kỳ trong tay Mai Hoa tiên tử.
Lực lượng này đã vượt qua cấp bậc chân nguyên, thậm chí còn tinh khiết hơn lực lượng của tán tiên.
"Ra tay..." Mai Hoa tiên tử hét to, tay trái tay phải đều phát ra ánh sáng rực rỡ và sức mạnh cường đại ập thẳng vào cửa đại điện.
Những người khác cũng ra sức tấn công vào cửa đại điện.
Ầm ầm ầm...
Trong âm thanh ầm ầm rung trời, phù văn trên cửa đại điện hiện ra, sau đó phát ra tiếng ầm ầm, trên cửa đại điện xuất hiện một vòng xoáy.
"Mở rồi, vào thôi!" Mai Hoa tiên tử vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, là người đầu tiên xông vào.
Những người khác cũng không chịu thua kém, đều bước vào trong cánh cửa.
...
Lúc này, Dương Bách Xuyên và đá Đả Tiên đang đi tới chòi nghỉ trong hồ.
Ở sáu hành cung khác hắn chưa từng gặp bất kỳ sinh linh nào, nhưng hành cung Cửu Vĩ Thiên Yêu lại xuất hiện một cô gái ngồi khóc trong chòi nghỉ, điều này rất kỳ lạ.
Hành cung Cửu Vĩ Thiên Yêu này cũng không giống những hành cung khác.
Trong những hành cung lúc trước hắn đã đi qua, khu vực trung tâm đều là núi non, hang động... còn có một tế đàn dẫn đến hành cung tiếp theo.
Chỉ có hành cung Cửu Vĩ Thiên Yêu là khác biệt, từ cửa đại điện đi vào sẽ tới một khoảng sân có mặt trời.
Đương nhiên diện tích nơi này không chỉ là một khoảng sân lớn, toàn bộ đều là hành cung.
Dương Bách Xuyên đoán có lẽ nơi này là trung tâm của cả Thiên Yêu Hành Cung.
Ở đây có rất nhiều điểm bất thường, nhưng muốn tìm bảo tàng của Thiên Yêu chi chủ thì phải có manh mối.
Mà cô gái đang khóc trong chòi nghỉ hẳn là manh mối.
Vì vậy Dương Bách Xuyên dẫn theo đá Đả Tiên đi thẳng tới chỗ cô gái.