Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 3050




Tất cả mọi người đều đang nghĩ cùng một vấn đề, nếu như Dương Bách Xuyên dùng tới mệnh tinh thần tượng, liệu hắn có bay lên được trong Thiên Cương Sát Phong không?

Sau đó trực tiếp chạy thẳng tới đỉnh núi?

Phải biết rằng phía trước còn hơn 100 mét mới có thể lên đến đỉnh núi tuyết rồi mới tới Hành Cung Cửu Vĩ Thiên Yêu Vương.

Lúc này, Dương Bách Xuyên cũng đang nghĩ mình có nên triệu hoán mệnh tinh ra không.

Rõ ràng, dùng mệnh tinh chống đỡ Thiên Cương Sát Phong sẽ nhẹ nhõm đi rất nhiều, thậm chí Dương Bách Xuyên biết hắn dùng thiên phú mệnh tinh Chuông Đông Hoàng thì cũng sẽ dễ dàng hơn.

Ngay lúc này, lão đầu bỗng nhiên lên tiếng: “Thằng nhóc thối, không được dùng mệnh tinh, con cứ dùng chân khí ngăn chặn Thiên Cương Sát Phong, một là có thể gia tăng khả năng vận dụng chân khí của con, thứ hai là bên trong Thiên Cương Sát Phong có thể rèn luyện cơ thể và nguyên thần.

Lẽ nào con không phát hiện, dọc đường đi tới bây giờ, thân thể của con mạnh hơn sao?”

Nghe lão đầu nói như vậy, Dương Bách Xuyên cẩn thận cảm nhận lại, thân thể của bản thân hình như mạnh lên một chút, mặc dù không rõ nhưng quả thật đã tốt hơn.

“Lão đầu, hình như đúng là mạnh hơn một chút.” Dương Bách Xuyên nói.

“Nói nhảm, Thiên Cương Sát Nha nhắm vào nguyên thần và thể xác, rèn luyện chúng, hoàn cảnh này thường không có ở Tu Chân Giới, sao có thể bỏ qua cơ hội này được, không chết được đâu, người khác có thể chết nhưng con thì không.” Vân Thiên Tà không khách khí mắng.

“Lão đầu chết tiệt, nhưng mà thật sự rất đau.” Dương Bách Xuyên âm thầm gào thét.

“Đừng có la nữa, muốn thành kẻ mạnh, thậm chí là mạnh nhất, được người Thánh Địa tôn trọng sợ hãi thì đương nhiên phải trả giá.

Bây giờ thân thể Sinh Tử cảnh của con vẫn chưa thành, cách cảnh giới tiếp theo – Thân thể Lưu Ly rất xa, nếu như không cố gắng thì sao có thể tu luyện thành thân thể Lưu Ly?

Nói thật cho con biết, lúc con độ đại thiên kiếp có thiên lửa gia thân, một khi đốt cháy sẽ trở thành tro bụi, không có bảo vật phòng ngự thì chắc chắn sẽ chết, nhưng nếu con tu thành thân thể Lưu Ly, vậy thì mọi chuyện sẽ không giống nữa, đến khi đó lửa sẽ không còn tác dụng quá lớn, hơn nữa thân thể Lưu Ly gần như đã đạt tới bước bất tử bất diệt, đương nhiên những chuyện này chỉ là tương đối, tóm lại tu luyện thân thể Lưu Ly sẽ tốt vô cùng.

Hiện tại tiểu tử con còn chưa tu thành thân thể Sinh Tử cảnh, sao có thể tu luyện thân thể Lưu Ly? Nói cho con biết trước khi ra khỏi Thái Hoang thì nhất định phải tu được thân thể Lưu Ly, nếu không sau này đừng hy vọng vi sư sẽ giúp bất cứ chuyện gì” Cuối cùng, Vân Thiên Tà còn dùng tới đe dọa.

Dương Bách Xuyên cạn lời, hắn nói: “Lão đầu chết tiệt, xem như người lợi hại, con tu luyện thân thể Lưu Ly là được chứ gì, con cũng đâu có nói không, người kích động như vậy làm gì?”

Dương Bách Xuyên rất buồn phiền vì lần này sư phụ mình dùng tới cả uy hiếp, nhưng hắn biết đây cũng là một kiểu thúc giục khác của lão đầu dành cho mình.

Vốn là muốn dùng thần thông mệnh tinh ngăn chặn Thiên Cương Sát Phong, không ngờ lão già lại không cho phép.

Dương Bách Xuyên chỉ đành từ bỏ, tiếp tục chịu đựng nỗi khổ thiên đao vạn quả trong Thiên Cương Sát Phong.

Lúc này, Dương Bách Xuyên cũng nghi ngờ lão già chết tiệt có còn là sư phụ của hắn nữa không?

Có sư phụ nào hãm hại đồ đệ như vậy không?

Người của mấy thánh địa lớn đều dùng đủ loại thủ đoạn để ngăn chặn đau khổ như thiên đao vạn quả của Thiên Cương Sát Phong, hắn lại muốn cưỡng chế chịu đựng.

Đương nhiên nói cho cùng thực ra Dương Bách Xuyên hiểu lão già là muốn tốt cho hắn.

Nhục thể Sinh Tử cảnh vốn chưa đại thành, vẫn còn cách đại thành một đoạn nữa.

Nếu thật sự giống như lão già nói, sau khi đột phá nhục thể Sinh Tử cảnh, đạt đến thân thể Lưu Ly gì đó, có thể có tác dụng lớn lúc độ đại thiên kiếp, như vậy dù là đau khổ lớn hơn nữa hắn cũng phải chịu đựng.

Dù sao dự tính ban đầu khi tiến vào Thái Hoang, chính là để độ đại thiên kiếp, tạo một nền móng vững chắc.

Điều có thể làm lúc này chỉ có một chữ… nhịn.

Sau khi chào hỏi Mộ Trường Phong, Hiên Viên Linh Hề, Dương Bách Xuyên không dừng lại mà tiếp tục đi về phía trước.