Dương Bách Xuyên cảm nhận rõ, lực lượng trong cơ thể hắn thoáng cái đã tăng vọt gấp mười lần, tất cả đều là lực lượng chí âm, vừa mát mẻ vừa thoải mái, không hề khó chịu một chút nào.
Giờ khắc này, trong lòng hắn mừng rơn.
Cuối cùng trong khoảnh khắc băng tan, Càn Khôn Tạo Hóa Quyết đã biến hàn khí thành sức mạnh của hắn.
Tất cả phiền phức đã được giải quyết một cách dễ dàng.
Cánh cửa U Đô trở lại mệnh tinh Thái Âm, chuông Đông Hoàng cũng biến mất trong mệnh tinh Thái Dương.
Bên trong Tử Phủ khôi phục lại như bình thường.
Chỉ có mệnh tinh Thái Âm của Dương Bách Xuyên vẫn đang vận chuyển nhanh chóng, mỗi khi hết một chu kỳ đều tỏa ra một luồng khí lưu chí âm, lang thang qua Tử Phủ rồi lại tiến vào kinh mạch, cùng lúc đó lực lượng trong cơ thể hắn sẽ tăng lên một chút.
Giờ phút này, hắn biết sức mạnh của mình biến dị rồi.
Nói chính xác hơn là mệnh tinh Thái Âm đã hấp thu sức mạnh hàn khí cực hàn, sản sinh ra một loại sức mạnh chí âm ưu việt hơn cả chân khí, lưu chuyển trong cơ thể hắn, khiến sức mạng hắn tăng vọt.
Điều này khiến Dương Bách Xuyên rất vui vẻ.
Hắn cũng biết đây biến hóa sau khi cánh cửa U Đô hấp thu Giao Long hàn khí, mà Giao Long hàn khí vốn dĩ do một luồng tàn hồn của Bạch Giao Long Thiên Yêu Vương biến thành, hàn khí nó hấp thu là một loại sức mạnh thiên địa, ngược lại khiến hắn chiếm được của hời.
Ngay lúc Dương Bách Xuyên đang thầm cao hứng, hắn phát hiện Mai Hoa tiên tử dẫn theo đệ tử Thông Tiên Cung tiến lại gần mình.
Chỉ nghe Mai Hoa tiên tử mở miệng nói: "Xem ra tên này vẫn rất ngu xuẩn, dùng chút thủ đoạn đã có thể giải quyết tàn hồn Bạch Giao Long Thiên Yêu Vương giúp chúng ta... Cỡ như ngươi mà cũng dám mơ tưởng đến bảo vật như Giao Long hàn khí chí âm ư?"
“Sư tỷ, giờ xử lý tên này như thế nào?” Một gã đệ tử hỏi Mai Hoa tiên tử.
“Bị Giao Long hàn khí nhập thể thì đừng hòng sống sót, giết hắn đi, hẳn trên người tên này cất giấu pháo bảo động thiên, lấy được đồ rồi chúng ta vào linh trì đến hành cung tiếp theo.” Mai Hoa tiên tử cất giọng lạnh thấu xương.
Ngay từ đầu nàng ta đã cố ý đào hố Dương Bách Xuyên, muốn dùng hắn làm mồi dẫn dụ Giao Long ra khỏi linh trì, sau đó các nàng có thể tiến vào hành cung tiếp theo.
Có Giao Long canh giữ linh trì, truyền tống trận đến hành cung tiếp theo không mở được, chỉ khi Giao Long đi ra mới có thể mở, thuận lợi tiến vào linh trì.
Vốn dĩ nàng ta còn đang không biết làm sao để dời sự chú ý của Giao Long lên người Dương Bách Xuyên, không ngờ tên kia lại thèm thuồng cỏ Giao Long, thoáng cái đã khiến Mai Hoa tiên tử nảy ra sáng kiến. May mà cỏ Giao Long không phải mục tiêu của nàng ta, cũng không có ai nhắc nhở sau khi lấy được nó thì sẽ bị Giao Long hàn khí công kích.
Lúc trước lời uy hiếp giao cỏ Giao Long ra chỉ là nàng ta cố ý chọc giận Dương Bách Xuyên mà thôi, nếu hắn không giao thì sẽ bị Giao Long hàn khí công kích.
Quả nhiên tên kia không giao, vậy nên Mai Hoa tiên tử mới bảo là chờ xem trò vui, bởi nàng ta biết rõ Giao Long hàn khí cường đại sẽ công kích Dương Bách Xuyên, và đương nhiên hắn sẽ không chống đỡ nổi.
Giao Long hàn khí do một luồng tàn hồn và hàn khí của Bạch Giao Long Thiên Yêu Vương biến thành, chí âm chí hàn, ngay cả nàng ta cũng không thể chống đỡ, một khi bị Giao Long nhập thể thì chỉ có một con đường chết.
Đây là kinh nghiệm mà người của Cửu Đại Thánh Địa nhận được bằng cách đánh đổi bằng máu tươi của đệ tử đồng môn sau nhiều lần tiến vào Thiên Yêu Hành Cung, Dương Bách Xuyên mới vào hành cung lần đầu, giải quyết hắn dễ như trở bàn tay với Mai Hoa tiên tử.
Quả nhiên, Dương Bách Xuyên vừa bị Giao Long hàn khí nhập thể đã đông cứng thành tượng bằng, e là hiện giờ nguyên thần của hắn cũng thành tượng luôn rồi.
Vậy nên Mai Hoa tiên tử mới đắc ý dẫn người đi tới trước mặt Dương Bách Xuyên, bàn bạc cách giải quyết hắn.
Nàng ta giơ tay lên, tung một chưởng xuống người Dương Bách Xuyên, định đập vỡ tượng băng nát bấy, sau đó cướp pháp bảo động thiên và cả con chồn biết tìm bảo vật kia.
Mới đầu Mai Hoa tiên tử muốn chọn Dương Bách Xuyên làm đạo lữ ấy chứ, thế nhưng Dương Bách Xuyên lại đồ sao chổi, một hơi chém chết người của Tứ Đại Thánh Địa, trong mắt nàng ta, cho dù thiên phú của hắn có lợi hại đến cỡ nào cũng chỉ là một đống sắt vụn không có giá trị.
Thế gian này không thiếu thiên tài, tuy nhiên điều kiện tiên quyết là thiên tài có thể sống sót mới được.
Dưới tình huống đắc tội Tứ Đại Thánh Địa, hầu như không có mấy thiên tài có thể sống sót.
Ngay cả khi Dương Bách Xuyên là sư tổ gì đó của Trường Sinh Điện cũng thế.
Vì vậy, Mai Hoa tiên tử đã từ bỏ lựa chọn này, bởi vì nàng ta biết rõ Tứ Đại Thánh Địa tượng trưng cho thứ gì.
Nàng ta không dám mạo hiểm, hơn nữa trên người Dương Bách Xuyên còn có pháp bảo động thiên và một con chồn tầm bảo, hai thứ này cộng lại, trong mắt Mai Hoa tiên tử hiện giờ đã vào túi mình.
Nhưng phải giết Dương Bách Xuyên đã thì mới có thể chiếm được đồ đạc trên người hắn.
Mai Hoa tiên tử giơ tay lên, định chưởng Dương Bách Xuyên thì bỗng dừng lại: “Sư muội, ngươi dùng Huyền Thiên Chưởng giết Dương Bách Xuyên đi, để sư tỷ xem ngươi luyện chiêu thức kia tới đâu rồi.”
Nàng ta thật sự muốn kiểm tra công lực Huyền Thiên Chưởng của sư muội à?
Tất nhiên là không rồi, chẳng qua Mai Hoa tiên tử sực nhớ ra điểm quỷ dị trên người Dương Bách Xuyên, cảm giác bản thân tự ra tay thì hơi mạo hiểm. Lỡ như có chuyện gì đó, nàng ta ăn thiệt thì sao, vậy nên Mai Hoa tiên tử gian xảo cẩn thận đã phải sư muội bên cạnh ra tay với Dương Bách Xuyên.
"Vâng sư tỷ." Nữ tử kia vui vẻ mỉm cười, thật sự cho rằng sư tỷ muốn chỉ điểm cho mình.
Nàng ta thúc giục chân nguyên, bàn tay lóe sáng hình thành dao động năng lượng mãnh liệt, vỗ mạnh xuống tượng băng Dương Bách Xuyên.
Tuy nhiên một giây sau đó, chỉ thấy tượng băng Dương Bách Xuyên bỗng bùng nổ ngàng quang, răng rắc nứt vỡ.
Mai Hoa tiên tử biến sắc, bản năng cảm nhận được nguy hiểm nhanh chóng lui về phía sau.