Tạm thời không nói đến sư phụ Thánh Chủ, chúng ta cũng không biết đó là nhân vật bậc nào, sư muội thánh chủ là Thánh nữ đời trước của Thông Tiên Cung, nghe đồn từ vạn năm trước đã phi thăng Tiên Giới, mà sư đệ của Thánh chủ cũng phi thăng giống vậy, bây giờ đột nhiên xuất hiện một người tên là Dương Bách Xuyên biết cách thi triển thần thông Trường Sinh Chí Tôn hơn nữa là thần thông nguyên thủy, nhưng chỉ là một tu sĩ Độ Kiếp, tuyệt đối không phải sư muội, sư đệ của Thánh chủ, bởi vì tu vi hình như không đúng.
Hiện tại cả Tu Chân giới đều biết thần thông Trường Sinh Chí Tôn là thần thông tượng trưng cho Trường Sinh Điện chúng ta, lúc này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, vẫn nên để ta đi tìm Thánh chủ bẩm báo đi, quan trọng là đối phương có thể nói ra hai câu "Trường Sinh Tinh Thần Tử Hà Thiên Tà, con đường cầu đạo không quên sơ tâm" hai câu này nghe rất đơn giản, rất nhiều người nghe hiểu, nhưng thâm ý trong đó cũng chỉ có Thánh chủ biết.
Lão phu nhớ rõ có một lần Thánh chủ nói chuyện, hai câu này liên quan đến truyền thừa của sư phụ ngài, trọng yếu vạn phần, cho nên vẫn nên báo lại cho Thánh chủ mới thỏa đáng."
Các trưởng lão khác nghe Đại trưởng lão nói như thế, đều thi nhau gật đầu.
Lập tức thân hình Đại trưởng lão chậm rãi phai nhạt đi biến mất trong đại điện Trường Sinh.
Mà trên đỉnh núi Trường Thánh của thánh địa Trường Sinh, thân hình đại trưởng lão hiện ra, ông ta đi tới trước một ngôi nhà tranh trên đỉnh núi, khom người mở miệng: "Lạc Diệp cầu kiến Thánh chủ, quấy rầy Thánh chủ thanh tu, quả thật bất đắc dĩ, nhưng Tu Chân Giới có người nói ra, Lạc Diệp không dám định đoạt, đặc biệt đến..."
Đại trưởng lão Lạc Diệp còn chưa nói hết, chỉ cảm thấy trong không khí vang lên tiếng nổ lách tách cắt đứt lời mình, Lạc Diệp biết, đây là do áp lực không gian bị nén lại khi tốc độ vượt quá giới hạn của cơ thể tạo thành tiếng nổ, âm thầm nói: "Tu vi của Thánh chủ lại tăng lên rồi."
Ngay sau đó lại thấy Thánh chủ Vân Trường Sinh trong mắt đỏ bừng xuất hiện ở trước mặt.
Trên đỉnh Trường Sinh Thánh Sơn, Đại trưởng lão Lạc Diệp kinh ngạc trước phản ứng của Thánh chủ, trong mắt ông từ trước đến nay Thánh chủ là người vô cùng trầm tĩnh, dù cho trời sụp đất lún cũng tuyệt không biến sắc.
Mà lần này nhìn Thánh chủ cả người phát run, hai tròng mắt đỏ lên, vừa nhìn là biết tâm tình kích động khó có thể khống chế cảm xúc, quả nhiên cái người tên Dương Bách Xuyên xuất hiện ở Thái Hoang Cái này đối với Thánh chủ rất trọng yếu.
"Đại trưởng lão một chữ cũng không được bỏ sót... Nói... Nói cho ta biết chuyện gì đang xảy ra?"
Diện mạo Vân Trường Sinh duy trì ở độ tuổi hai mươi, thân là Thánh chủ Trường Sinh Điện, vốn là nhân vật đứng đầu kim tự tháp của giới tu sĩ, trong hơn vạn năm qua, có rất ít chuyện có thể làm cho lòng hắn dấy lên gợn sóng.
Nhưng vừa rồi đại trưởng lão nói một câu khiến cho nội tâm Thánh sông biển đảo lộn.
"Trường Sinh tinh thần tử hà thiên tà, con đường cầu đạo không quên sơ tâm." Đây là lời sư phụ Vân Thiên Tà nói với sư huynh muội bọn họ, hai câu này đại biểu cho bốn thầy trò.
Trọng điểm là Vân Trường Sinh nhớ rõ năm đó sư phụ cũng đã nói qua, nếu như có một ngày ở Tu Chân Giới có người có thể nói ra hai câu này, vậy người đó là tiểu sư đệ của bọn họ.
Nói theo cách khác người tên Dương Bách Xuyên, là đệ tử bến môn mà sư phụ Vân Thiên Tà thu nhận.