Minh Du Nhiên nghe câu trả lời của Dương Bách Xuyên trong mắt hiện lên sự thất vọng, nhưng cũng là trong dự liệu, nàng ấy hỏi Dương Bách Xuyên chỉ để thử dò xét xem Dương Bách Xuyên có liên quan gì đến Biến Hoá Chí Tôn không mà thôi.
Môn thần thông như vậy bất luận kẻ nào cũng sẽ không tuỳ tiện nói ra, nàng ấy cũng hiểu được, Biến Hoá Chí Tôn vang danh bốn phương cũng vì khả năng thiên biến vạn hoá, cũng vì vậy mà khiêu khích vô số kẻ thù, những chuyện như trộm cắp bảo vật của những thế lực lớn, thích khách ám toán những kẻ cường đạo...
Những chuyện như vậy, Biến Hoá Chí Tôn làm qua cũng không ít, cho nên có vô số kẻ thù, cho dù Dương Bách Xuyên có là truyền nhân của Biến Hoá Chí Tôn cũng không dám thừa nhận thân phận của mình.
Nhưng đối với Minh Du Nhiên mà nói, một lần dò xét là đủ rồi, nàng ấy từ trong mắt Dương Bách Xuyên đã có được đáp án mình mong muốn.
Khi nàng ấy nhắc đến trong mắt Dương Bách Xuyên, trong mắt Dương Bách Xuyên hiện lên một tia dao động, tuy rằng chỉ loé lên rồi biến mất nhưng Minh Du Nhiên đã nắm bắt được.
Mà những gì Dương Bách Xuyên nói sau đó đầy sơ hở, rõ ràng là hắn đang nói dối.
Chỉ nhìn qua nhóm người các nàng ngưng tụ pháp lực, trong một thời gian ngắn đã có thể tự sáng tao ra một môn môn thần thông siêu việt hơn U Linh Chi Đô.
Loại lời này lừa quỷ, quỷ cũng không tin.
Pháp lực "U Linh Hoá Thân"của U Linh Chi Đô đều là những nhân vật ưu tú của vô số thế hệ U Linh Chi Đô mới có thể hoàn thành, mà Dương Bách Xuyên hắn nhìn một cái đã có thể sáng tạo ra một môn thần thông vượt qua "U Linh Hoá Thân"?
Minh Du Nhiên cười: "Nói như vậy, quả Dương đạo hữu quả là thiên tài, có thể trong thời gian ngắn như vậy sáng tạo ra một môn thần thông, thật sự rất giỏi."
Dương Bách Xuyên ngượng ngùng cười một tiếng, cũng không có đáp lời Minh Du Nhiên, hắn cũng cảm thấy lời nói dối mình bịa cũng quá mức khoa trương.
Nhưng chuyện đó cũng không quan trọng, dù sao hắn cũng sẽ không nói ra môn thần thông "Thiên biến vạn hoá", càng sẽ không thừa nhận hắn có quan hệ với Biến Hoá Chí Tôn.
Mà trong lòng Minh Du Nhiên, giờ phút này dường như đã hạ quyết tâm không tiếc bất cứ giá nào phải có được môn thần thông của Biến Hoá Chí Tôn từ chỗ Dương Bách Xuyên, môn thần thông hoàn hảo như vậy rất quan trọng với nàng ấy.
Nhưng Minh Du Nhiên cũng có thể nhìn ra, Dương Bách Xuyên không phải là người dễ đối phó, muốn lấy được thứ gì từ chỗ hắn, phải biết rõ dùng đến cái đầu, dùng vũ lực là thủ đoạn tầm thường nhất, không phải vạn bất đắc dĩ, Minh Du Nhiên sẽ không dùng vũ lực với Dương Bách Xuyên, chỉ có thể dùng trí.
Nghĩ đến lúc trước ở đại điện của Thần Phù Linh Tông và Thánh Địa Vạn Linh dường như giữa nàng ấy và Dương Bách Xuyên có khoảng cách, Minh Du Nhiên lập tức đưa ra quyết định trước tiên là thể hiện tình hữu hảo với Dương Bách Xuyên, sau đó mới từ từ tính toán...
Trong lòng cả hai đều có những suy nghĩ của riêng mình.
Bị lời của Minh Du Nhiên đụng chạm, Dương Bách Xuyên không cách nào trả lời, đành phải im lặng ngượng ngùng.
Lúc này, một tiếng kêu lớn vang lên: "Du Nhiên muội muội, ca ca tới cứu muội..."
Người vừa nói chính là Khương Thế Long của thánh địa Đao Chủng đã tới sào huyệt Thiên Ưng.
"Du Nhiên muội muội, có một con Kim... Có một Kim Long khổng lồ, ca ca sợ muội gặp nguy hiểm, trong lòng cảm thấy lo lắng cho muội. Thế nào, Du Nhiên muội muội không sao chứ? À đúng rồi, Yêu Long đó đâu? Sao lại không thấy? Đừng lo, có ca ca ở đây, sẽ không để Yêu Long đó làm tổn thương muội…"
Thời khắc này này, lời nói của Khương Thế Long vô cùng khoa trương, ngay cả người mù cũng có thể nhìn ra thủ đoạn theo đuổi con gái của hắn ta… thực sự là… quá kém cỏi.
Dương Bách Xuyên nghe Khương Thế Long nói chuyện, suýt chút nữa không nhịn được cười.
Trong mắt Minh Du Nhiên lóe lên một tia đau đầu, lúc này có một đệ tử U Linh Chi Đô nói: "Khương sư huynh, sư tỷ nhà ta còn cần huynh bảo vệ sao, huynh cũng đừng quấy rầy sư tỷ nhà ta nữa."
"Còn nữa, yêu long huynh nói đến cũng ở đây." Đệ tử chỉ vào Dương Bách Xuyên nói.