Một chiêu này của kiếm quyết Hắc Liên là chiêu nhanh nhất mạnh nhất hắn có thể thi triển.
Dưới một kiếm này, cho dù tốc độ của Lãnh Tiêu Dật nhanh đến mấy, hắn cũng có thể phòng ngự trực diện.
“Ầm…”
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng nhìn thấy thân hình cao 3 mét của Lãnh Tiêu Dật xuất hiện trước mặt mình.
Nhưng lại bị một kiếm của hắn chặn lại.
Từng luồng kiếm khí màu bạc tản ra, Dương Bách Xuyên nhìn thấy đôi tay yêu hóa của Lãnh Tiêu Dật, hoặc nói đúng hơn là móng vuốt con dơi, chống đỡ trực diện với kiếm Đồ Long của mình.
Kiếm khí cường đại va chạm với móng vuốt sau khi yêu hóa của Lãnh Tiêu Dật.
Điều làm Dương Bách Xuyên kinh ngạc là móng vuốt sắc bén của Lãnh Tiêu Dật không thua pháp khí, va chạm trực diện.
Sau khi tiếng nổ kết thúc, Dương Bách Xuyên lui về sau năm sáu mét.
Nhưng Lãnh Tiêu Dật lại không hề lùi về sau.
Sắc mặt Dương Bách Xuyên nghiêm lại, hắn cảm nhận được lực lượng cường đại truyền đến từ trong móng vuốt của Lãnh Tiêu Dật, cuối cùng cũng hiểu ra, không phải chiến kỹ Bát Hoang Quy Nhất của mình kém, mà là lực lượng trong cơ thể của đối phương mạnh hơn hắn.
“Chân khí và chân nguyên, chỉ khác một chữ thôi nhưng khác nhau một trời một vực.” Dương Bách Xuyên nói thầm trong lòng.
Dương Bách Xuyên biết chính mình yếu ở lực lượng, cần phải cực kỳ cẩn thận, chỉ cần sơ ý, bị Lãnh Tiêu Dật đánh trúng, chính mình sẽ bị thương nặng.
Điểm yếu về lực lượng có thể bù lại thông qua chiến kỹ thần thông, cũng may chiến kỹ thần thông trên người hắn đều là thần thông đứng đầu, còn có thể dùng được.
Dương Bách Xuyên biết ưu thế lớn nhất trong cơ thể hắn là chân khí, mặc dù không thể chuyển biến thành chân nguyên, nhưng xét về số lượng lại gấp mười lần tu sĩ bình thường, nó có thể chống đỡ cho hắn không ngừng thi triển chiến kỹ thần thông cơ sở, nếu không hắn thật không dám đánh trực diện với Lãnh Tiêu Dật. .
||||| Truyện đề cử: Đạo Quân |||||
Không nói đến việc bây giờ Lãnh Tiêu Dật đang ở trạng thái yêu hóa, cường đại hơn lúc nãy rất nhiều, chỉ nói về cảnh giới tu vi, Lãnh Tiêu Dật ném Dương Bách Xuyên một khoảng lớn.
Nếu không phải căn cơ của Dương Bách Xuyên tốt, khai thác ra được Tử Phủ cường đại từ cơ sở Kim Đan thập toàn thập mỹ, có thể chiến đấu vượt cấp, hắn đã bị tu sĩ có cấp bậc như Lãnh Tiêu Dật đánh bại trong một giây.
Lúc này Lãnh Tiêu Dật thét dài, lao đến chỗ Dương Bách Xuyên, cực kỳ mạnh mẽ, một đôi cánh dơi chớp một cái có thể bày ra tốc độ ngang với thuấn di.
Dương Bách Xuyên biết uy lực của kiếm Đồ Long không đỡ được Lãnh Tiêu Dật, cần phải suy nghĩ cách chiến đấu khác, mặc dù chiến kỹ thần thông vượt xa người thường, nhưng điểm yếu là lực lượng và chất lượng chênh lệch nên không có năng lực để đối phó.
Sở trường đặc biệt của thánh địa Vạn Linh là ngự thú, pháp trượng Vạn Linh là pháp trượng phụ trợ khống chế, đặc biệt đối với yêu thú, bẩm sinh đã khắc chế, bởi vì pháp trượng Vạn Linh được tạo ra chuyên nhằm vào việc khống chế yêu thú.
Mặc dù Lãnh Tiêu Dật là người những đang ở trạng thái yêu hóa, ngự thú hợp nhất là nửa người nửa yêu, Dương Bách Xuyên cảm thấy rất thú vị khi nghĩ đến việc dùng pháp trượng Vạn Linh đối phó với trạng thái yêu hóa của Lãnh Tiêu Dật.
Ngay sau đó pháp trượng Vạn Linh xuất hiện trong tay, khóe miệng của Dương Bách Xuyên cong lên.
“Ha ha… Nếm thử thánh khí của thánh địa các ngươi đi, hy vọng sẽ không làm ngươi thất vọng.” Dương Bách Xuyên nói xong, khởi động pháp trượng Vạn Linh, phù văn chuông Đông Hoàng trên người hắn chuyển động thành hư ảnh bao phủ lấy hắn, tạo thành lớp phòng ngự, phù văn màu đen của cánh cửa U Đô chuyển động, sẵn sàng mở ra cảnh cửa U Đô bất cứ lúc nào.
Hai mắt nhắm lại, Thần Tượng cao ba trượng lóe sáng chói mắt, phát ra ánh sáng trang nghiêm.
Lúc này, trong tay Dương Bách Xuyên đang cầm pháp trượng Vạn Linh, thật sự giống như một tôn thần,
Sau khi khởi động pháp trượng Vạn Linh, pháp trượng bộc phát ra ánh sáng màu xanh sẫm, chiếu sáng phạm vi 9 mét.
Ngay sau đó thân hình của Lãnh Tiêu Dật hiện lên không chỗ che giấu dưới vầng sáng của pháp trượng Vạn Linh, phát ra tiếng kêu hoảng sợ.
“Dương Bách Xuyên, ngươi vô sỉ…”
Đây là tiếng mắng của Lãnh Tiêu Dật, hắn ta không ngờ Dương Bách Xuyên sẽ dùng pháo trượng thánh khí của thánh địa Vạn Linh để đối phó với hắn ta.
Lãnh Tiêu Dật mắng xong, lùi về sau, né tránh phạm vi vầng sáng màu xanh sẫm của pháp trượng Vạn Linh, dường như rất kiêng kị.
Có một chuyện Dương Bách Xuyên không biết là Lãnh Tiêu Dật sợ nhất pháp trượng Vạn Linh của thánh địa Vạn Linh bọn họ.