Nhưng quan trọng là mọi người đều biết Khang nhi, cũng chính là Trình Vĩ Khang chính là người có thực lực tu vi không tầm thường trong thế hệ đồng trang lứa, bên cạnh còn có Thất Tinh Kiếm Nô và yêu thú Xích Hổ, đều là cường giả thực lực hạng nhất, người có thể cướp lấy pháp trượng Vạn Linh từ trong tay Trình Vĩ Khang, chẳng lẽ là tu sĩ cảnh giới Đại Thừa?
Có khi nào Trình Vĩ Khang tiến vào Thái Hoang Tinh Hải rèn luyện, không biết trời cao đất dày, hắn ta không đến địa vựa Độ Kiếp cảnh mà đã xông thẳng vào khu vực Đại Thừa cảnh trở lên?
Cho nên gặp phải cao thủ?
Thế nhưng ngẫm lại cũng không đúng, ở Tu Chân Giới có ai mà không biết Thánh địa Vạn Linh, có ai không biết pháp trượng Vạn Linh là đồ của Thánh Mẫu, người thường lá gan có lớn hơn nữa cũng không dám cướp đoạt pháp trượng đi?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Tất cả mọi người đều không lên tiếng, im lặng lắng nghe Vạn Linh Thánh Mẫu nói tiếp.
“Tiểu tử kia tên là Dương Bách Xuyên, tu vi chỉ là Độ Kiếp sơ kỳ mà thôi, hắn chính là người ngay từ đầu làm nổ tung bia khảo nghiệm, cũng không biết Khang nhi đối đầu với hắn như thế nào mà bị hắn cướp pháp trượng đi, nếu như ta không có ấn ký thần hồn ở trên pháp trượng, sẽ không thể nào biết việc này.
Trên người tiểu tử kia có pháp bảo Động Thiên, hắn trực tiếp siết chặt lấy pháp trượng trong không gian trấn áp của Động Thiên mà luyện hóa, ngay từ đầu ta đã đi ra trấn áp hắn, nào biết giây phút cuối cùng, không biết từ phương không gian nào, nói đúng hơn là trên người người tên tiểu tử kia đột nhiên xuất hiện một thần hồn cường đại hơn ta rất nhiều, vị kia chỉ dùng một ý niệm đã lập tức tiêu diệt thần hồn của ta…”
Vạn Linh Thánh Mẫu nói đến đây thì mọi người đã hiểu rõ câu chuyện, nhưng ai nấy đều hít vào mấy hơi khí lạnh, người có thể dựa vào một ý niệm đã diệt sát ấn ký thần hồn của Vạn Linh Thánh Mẫu, thần hồn của vị đó đến rốt cuộc là cường đại đến mức nào?
Chúng trưởng lão không thể nào tưởng tượng được.
Càng không nghĩ tới người cướp đoạt pháp khí Vạn Linh lại là người lúc trước phá vỡ bia khảo nghiệm của Ngân Hà khảo nghiệm, các đại Thánh địa quản lý bia khảo nghiệm đều giống nhau, do đó thông tin trên bia khảo nghiệm cũng kết nối lẫn nhau, năm đó lúc bia khảo nghiệm ở Tinh Cương Ngân Hà bị nổ tung, tám đại Thánh địa khác đều nhận được tin tức, mọi người đều cho rằng một người có thiên tư có thể so với Cổ Thánh Chủ xuất hiện, do đó bọn họ đều phái người tiến vào Thái Hoang muốn lôi kéo Dương Bách Xuyên đi vào Thánh địa nhà mình.
Hiện tại không nghĩ tới Trình Vĩ Khang không chỉ không lôi kéo thành công mà còn đánh nhau với Dương Bách Xuyên, cuối cùng đánh mất luôn pháp trượng Vạn Linh.
Điều này làm cho thập đại trưởng lão đều cau chặt mày.
Nếu như Dương Bách Xuyên có thể đánh thắng Trình Vĩ Khang thì chẳng có gì đáng nói, dù sao Dương Bách Xuyên là người có thể phá vỡ bia khảo nghiệm, được cửu đại Thánh địa công nhận là nhân vật có thể thiên tư có thể so với Cổ Thánh Chủ.
Nhưng hiện tại vấn đề mấu chốt chính là, hiển nhiên Thánh địa Vạn Linh mất đi cơ duyên với Dương Bách Xuyên, hơn nữa hắn còn cướp đoạt pháp trượng Vạn Linh, chuyện này không hay rồi.
Nếu như bị tám đại Thánh địa còn lại biết được pháp trượng Thánh Mẫu đại biểu cho quyền uy của Thánh địa Vạn Linh bọn họ của bị một tiểu bối cướp đi luyện hóa, chẳng phải bọn họ sẽ thành trò cười cho Tu Chân Giới ư?
Dù sao thì người ở Thánh địa đều coi trọng thể diện hơn.
Lúc này, đại trưởng lão ngẫm nghĩ rồi nói: “Tiếp theo Thánh Mẫu định làm gì?”
Vạn Linh Thánh Mẫu trầm giọng nói: “Mặt mũi của Thánh địa Vạn Linh chúng ta không thể mất, nhất định phải lấy lại pháp trượng Vạn Linh, con trai ta càng không thể có mệnh hệ gì. Nếu đã đoạn tuyệt với Dương Bách Xuyên kia, chứng tỏ Thánh địa Vạn Linh chúng ta không lôi kéo được hắn, dưới tình huống có một người có thiên tư có thể so với Cổ Thánh Chủ đang ngày càng trưởng thành như vậy, tương lai tất nhiên sẽ trở thành đại họa cho Thánh địa Vạn Linh chúng ta, cho nên ta muốn diệt trừ Dương Bách Xuyên, ý của chư vị trưởng lão như thế nào?”
Thập đại trưởng lão từng người ngồi đối diện nhau, lập tức có hai người phản đối, bọn họ cho rằng Dương Bách Xuyên là nhân vật có thiên tư có thể so với Cổ Thánh Chủ, hoàn toàn có thể nói là vạn năm khó có được một người như thế, tất nhiên đều là hạng người thân ở đại khí vận, nếu như giết không xong, một khi để cho hắn đào thoát, đó mới là tai hoạ thật sự đối với Thánh địa Vạn Linh.
Cùng bởi vì thế, cho dù không thể lôi kéo Dương Bách Xuyên tiến vào Thánh địa Vạn Linh, cũng phải nghĩ cách hòa hoãn quan hệ giữa hai bên, chỉ cần khuyên bảo Dương Bách Xuyên giao ra pháp trượng Vạn Linh để hòa giải là được, bọn họ tin là Dương Bách Xuyên không phải người không phân biệt nặng nhẹ.
Nhưng ý kiến phản đối của hai vị trưởng lão này đã bị những người còn lại phản đối, tám đại trưởng lão còn lại bao gồm cả Thánh Mẫu đều cho rằng hai vị trưởng lão đang lo lắng dư thừa, Thánh địa Vạn Linh xuất thủ, nào có đạo lý diệt không chết một Dương Bách Xuyên?
Thiểu số phục tùng đa số, hai người phản đối nói đến thuyết số mệnh không được mọi người công nhận.
Sau đó Vạn Linh Thánh Mẫu hạ lệnh: “Thập trưởng lão Võ Văn Trạch ở đâu?”