Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2902




Nghĩ đến nước Hoàng Tuyền, nước Hoàng Tuyền chính là nước thần hồn cực kỳ tinh khiết, lúc trước sau khi có được chuẩn bị dùng để đánh thức sư phụ, nhưng lại bị Nguyên Thần Huyễn đuổi theo đánh không có thời gian dùng, cũng quên mất.

Bây giờ đối mặt với Vạn Linh Thánh Mẫu, khả năng cao sẽ bị cắn nuốt, Dương Bách Xuyên nhớ đến nước Hoàng Tuyền, có thể đánh thức được sư phụ hay không đều dựa vào nước Hoàng Tuyền.

Nghĩ vậy ném nước Hoàng Tuyền ra khỏi hồ Càn Khôn, đưa đến đại điện, Dương Bách Xuyên truyền âm cho Lục Yên Chi đang hộ pháp bên ngoài đại điện: “Yên Chi, nhanh chóng mở cái chai này, đổ nước bên trong xuống hồ Càn Khôn, nhanh.”

Lục Yên Chi đang hộ pháp cho Dương Bách Xuyên, nàng ta cũng biết bí mật hồ Càn Khôn của Dương Bách Xuyên, nhìn thấy Dương Bách Xuyên đi vào hồ Càn Khôn, hồ Càn Khôn xuất hiện trên mặt đất, Lục Yên Chi rất khẩn trương, nàng ta biết rõ tầm quan trọng của hồ Càn Khôn đối với Dương Bách Xuyên.



Cho nên vẫn luôn bảo vệ trước hồ Càn Khôn, chăm chú bảo vệ, rất nhanh đã nhìn thấy ánh sáng lóe lên, một bình sứ xuất hiện, sau đó truyền đến âm thanh của Dương Bách Xuyên, làm nàng ta mở nắp bình đổ vào hồ Càn Khôn, giọng điệu rất gấp.

Lục Yên Chi nghe xong, không dám chậm trễ vội vàng mở nắp bình sứ ra đổ vào trong hồ Càn Khôn.

Ngay sau đó một lực lượng thần hồn cực kỳ cường đại lao ra từ trong bình sứ.



Sợi lực lượng thần hồn cường đại này làm Lục Yên Chi cực kỳ khiếp sợ.

Vừa thuần tịnh vừa cường đại……

Lục Yên Chi cũng không nghĩ nhiều, dù sao Dương Bách Xuyên bảo nàng ta làm thế nào nàng ta làm thế đó.

Khi nước Hoàng Tuyền bị Lục Yên Chi đổ xuống hồ Càn Khôn, hồ Càn Khôn phát ra vầng sáng cực kỳ chói mắt, ngay sau đó hấp thụ hết nước Hoàng Tuyền.

Cùng lúc đó, Dương Bách Xuyên không áp chế được pháp trượng Vạn Linh.

Sau khi giao nước Hoàng Tuyền cho Lục Yên Chu, liệu có thể làm sư hụ thức tỉnh giúp chính mình hay không, Dương Bách Xuyên cũng không chức chắn, tất cả chỉ có thể xem ý trời.

Vạn Linh Thánh Mẫu lạnh lùng nói: “Tiểu tử, cho ngươi nếm thử uy lực thần hồn của bản tôn.”

Vạn Linh Thánh Mẫu nói xong, Dương Bách Xuyên chỉ cảm thấy một lực lượng dời non lấp biển bùng nổ, như núi cao giáng xuống đè ép vào tận biển ý thức của hắn.

Dưới uy lực của sợi thần hồn cường đại này, lần đầu tiên Dương Bách Xuyên cảm thấy mình cực kỳ nhỏ bé như con kiến.

Vạn Linh Thánh Mẫu chính là cường giả cấp Thánh Chủ, Dương Bách Xuyên không biết bà ta cường đại đến mức nào, lần đầu tiên một thần hồn làm hắn sinh ra cảm xúc tuyệt vọng, rất khó nếu đây là bản tôn của Vạn Linh Thánh Mẫu thì mọi chuyện sẽ như thế nào?

Trong nháy mắt, Dương Bách Xuyên cảm giác đầu mình sắp nổ tung, sâu trong biển ý thức đang sôi trào, giống như muốn nổ tung, lực lượng thần hồn cường đại đánh thẳng đến nguyên thần của hắn.

Điều làm Dương Bách Xuyên tuyệt vọng là dưới sự uy áp của Vạn Linh Thánh Mẫu, nguyên thần của hắn như bị đông lại, muốn khởi động phòng ngự cũng rất khó khăn.

Trơ mắt nhìn thần hồn của Vạn Linh Thánh Mẫu thế như chẻ tre đánh thẳng vào nguyên thần.

Lúc này hồ Càn Khôn vẫn không động tĩnh, sư phụ không phản ứng, Dương Bách Xuyên thật sự nóng nảy.

Nhưng Hắc Liên dưới nguyên thần lại bạo phát ra ánh sáng đen nhánh, bao vây nguyên thần của Dương Bách Xuyên lại.

“Ầm…”

Vạn Linh Thánh Mẫu tấn công trực tiếp lên Hắc Liên, phát ra tiếng gầm rú, Hắc Liên cũng chấn động theo.

Thấy vậy Dương Bách Xuyên cực kỳ vui mừng, trong lúc sốt ruột hắn lại quên mất trong biển ý thức còn có Hắc Liên.

Hắc Liên chính là hạt sen niết bàn từ Hồng Hoang Đệ Nhất Liên, mặc dù Dương Bách Xuyên không hiểu nhiều về Hắc Liên lắm, nhưng cũng có thể đoán được Hắc Liên không phải kẻ yếu, dư sức bảo vệ nguyên thần của hắn.

“Ầm đùng…”

Lại là một đòn.

Dương Bách Xuyên cảm thấy nguyên thần lại chấn động, không khỏi lo lắng hỏi: “Hắc Liên, ngươi có thể chống đỡ được đòn tấn công của lão yêu bà này không?”

“Nhiều nhất ba đòn, nhiều hơn ta không đỡ được, tình hình bây giờ của ta chỉ là hạt sen hóa hình, cách niết bàn đỉnh còn rất xa, thần hồn của người này rất cường đại, ta cũng không ngăn được.” m thanh của linh hồn Hắc Liên vang lên trong đầu Dương Bách Xuyên.