Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2887




Những người này sau khi bị đóng băng chẳng khác nào bắt đầu lại một vòng tu luyện mới, tương tự như Niết Bàn, nhưng so cùng Niết Bàn trọng sinh lại có điểm bất đồng, có khi Niết Bàn là bởi vì các loại tình huống ép buộc bất đắc dĩ, chẳng khác nào làm mới lại từ trong ra ngoài.

Thế nhưng quái nhân bóng băng là Niết Bàn trùng tu, đợi đến sau một khoảng thời gian nhất định sẽ tỉnh lại hoặc là thức tỉnh, tu luyện lại một lần nữa, bọn họ bắt đầu tu luyện cảnh giới từ con số 0, chẳng khác nào thể ngộ tu luyện đại đạo thêm một lần, lĩnh ngộ sức mạnh to lớn của đại đạo, vậy nên bọn họ so với tu sĩ Tu Chân bình thường có bản chất khác nhau.

Mà những quái nhân này cho dù tu luyện một lần nữa cũng là có thể vận dụng lực lượng trước khi đóng băng, tương đương với lực lượng hơn năm ngàn năm trước được kế thừa từ đầu đến cuối.

Mỗi một quái nhân đóng băng có thể coi là tồn tại vô cùng xuất chúng, bọn họ lại xuất thế trùng tu, sẽ là trở thành tồn tại vô cùng hung mãnh đáng sợ.

Có lẽ có đôi khi một Kim Đan nho nhỏ, hoặc là tiểu tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh, có thể một chiêu giết chết tu sĩ cao hơn mấy đại cảnh giới, đám người này thường thường chính là quái nhân đóng băng.



Đương nhiên Tuyết Tàng Niết Bàn không phải là không có nguy hiểm, một khi Tuyết Tàng sẽ đóng băng ít nhất là nửa vạn năm, nếu như ở thời gian cụ thể không tỉnh lại, vậy vĩnh viễn cũng sẽ không tỉnh lại, nói cách khác chính là tử vong vĩnh viễn.

Cho nên mới nói quái nhân Tuyết Tàng đều là quái thai, nhẫn tâm với chính mình, còn phải dùng sức rất lớn mới có thể đóng băng, còn cần thủ đoạn bí pháp đặc biệt để chống đỡ.

Cửu đại thánh địa đều có quái nhân Tuyết Tàng, chẳng qua rất ít mà thôi, càng là thánh địa có lịch sử lâu đời số lượng quái nhân Tuyết Tàng sẽ tương đối nhiều hơn một chút, nhưng con số này cũng chỉ là số ít.

Ví dụ như thánh địa Vạn Linh của bọn họ, Trình Vĩ Khang nghe mẫu thân hắn ta là Vạn Linh Thánh Mẫu nói qua, rằng ở đây có ba quái nhân Tuyết Tàng.

Trong cửu đại thánh địa có lẽ chỉ có quái nhân của điện Trường Sinh là ít nhất, bởi vì điện Trường Sinh có lịch sử quật khởi không dài, cũng chỉ mới hơn vạn năm mà thôi, nhưng điện Trường Sinh lại có sức chiến đấu mạnh nhất, cũng bởi ở đây có chiến kỹ chí tôn.

Thời gian hơn vạn năm điện Trường Sinh nhiều nhất có hai lần có đệ tử Tuyết Tàng, nhưng có thể thành công lại càng ít.

Hôm nay Dương Bách Xuyên xuất hiện, làm cho Trình Vĩ Khang đột nhiên nghĩ đến, Dương Bách Xuyên có thể là quái nhân Tuyết Tàng thức tỉnh của điện Trường Sinh hay không?

Nếu không hắn ta làm sao có thể dùng Hợp Thể cảnh đến đối nghịch với Độ Kiếp hậu kỳ? Linh thú hệ đá hiếm thấy bên người cũng không tầm thường?

Cũng chỉ có quái nhân Tuyết Tàng mới có thể có thực lực và tích lũy như thế, mới có linh thú yêu thú thiên phú dị bẩm đi theo.

Chính bởi vì Trình Vĩ Khang nghĩ đến những điều này, cho nên mới hắn không vội vàng động thủ, bởi trong lòng hắn không xác định được nội tình của Dương Bách Xuyên là như thế nào.

Vậy nên hắn ta không dám tùy tiện hành động.

Giờ phút này Trình Vĩ Khang nhìn Dương Bách Xuyên, mà ánh mắt Dương Bách Xuyên cũng nhìn chằm chằm Trình Vĩ Khang, hai người ai cũng không nhúc nhích. Nếu Dương Bách Xuyên biết trong lòng Trình Vĩ Khang nghĩ hắn thành đệ tử Tuyết Tàng của điện Trường Sinh mà không dám hành động thiếu suy nghĩ, phỏng chừng hắn sẽ cất tiếng cười to.

Bên kia cũng đã nóng lên, độc công Độc Thể Ách Nan của Lục Yên đại thành tỏa sáng rực rỡ khắp đại điện.

Bảy người lùn tuy rằng mỗi người đều là cao thủ, lại là Thất Tinh Kiếm Nô của Trình Vĩ Khang, bọn họ điều khiển kiếm trận Thất Tinh biến hóa linh hoạt, uy lực vô cùng.

Bảy người bọn họ vốn là bảy huynh đệ đồng bào Nhất Nãi, dưới cơ duyên xảo hợp bị Vạn Linh Thánh Mẫu thu phục, từ nhỏ đã đặt ở bên cạnh con trai Trình Vĩ Khang trở thành Thất Tinh Kiếm Nô, tu sửa Kiếm trận Thất Tinh chính là Cổ Kiếm Trận, không thể khinh thường.

Ngay từ đầu, bảy người lùn đã chẳng thèm bận tâm đến công kích của Lục Yên Chi và thú Ngũ Hành, bởi vì trong mắt bọn họ bất kể là thú Ngũ Hành hay là Lục Yên Chi đều chỉ có thực lực Độ Kiếp sơ kỳ và Độ Kiếp trung kỳ, mà tu vi của bảy huynh đệ bọn họ đều là Độ Kiếp hậu kỳ, dưới Kiếm trận Thất Tinh tâm ý tương thông, dù đối mặt với tu sĩ Đại Thừa cũng không cần tung hết sức lực, huống chi là Lục Yên Chi và thú Ngũ Hành.

Cho nên bảy người lùn cũng chính là Thất Tinh Kiếm Nô của Trình Vĩ Khang đã phạm sai lầm, bọn họ không ngờ Lục Yên Chi vậy mà là độc tu, thậm chí còn là Độc Thể Ách Nan trời sinh, bây giờ còn là độc tu Độc Thể Ách Nan đại thành.

Sau khi giao thủ, thú Ngũ Hành yểm hộ Lục Yên Chi, Lục Yên Chi trực tiếp dùng độc, hai tay sinh ra từng đóa Liên Hoa bảy màu, trông rất đẹp mắt, nhưng những đóa Liên Hoa rực rỡ đó là kịch độc Ách Nan.

Lục Yên Chi nổi lên một trận mưa sen xuống bảy người lùn, đợi đến khi bảy người lùn phản ứng ra sức chống cự thì hoa cũng đã tàn hơn một nửa.