Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2850




Lục Yên Chi đang ở trong pháp bảo Động Thiên trên người Dương Bách Xuyên, Dương Bách Xuyên hiểu y đạo, chắc chắn trên người hắn có thể có cách luyện hóa được Ách Nạn Độc Thể.

Đối mặt với lời mắng của Dương Bách Xuyên, lúc này mặc dù sắc mặt Nguyên Thần Huyễn âm trầm, nhưng trong lòng lại bình tĩnh rất nhiều.

Đứng thẳng trên đầu Hắc Lân Mãng, một đôi mắt rắn độc nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên: “Tiểu tử, thiên hạ to lớn, không chỉ có một mình ngươi là thiên tài, trăm triệu tu sĩ trên thế giới này, tu sĩ cấp cao và tu sĩ cấp thấp chênh lệch một trời một vực. Nếu ngươi không biết điều, hôm nay dù tu vi của lão phu bị áp chết ở Độ Kiếp đại viên mãn cũng có thể làm ngươi nếm thử thủ đoạn của Địa Tiên tam chuyển.”

“CMN vô nghĩa nhiều làm gì, thả ngựa ra đây, hôm nay ta phải giết bằng được lão già nhà ngươi, cắt đứt hậu hoạn.” Pháp tương chi thân của Dương Bách Xuyên cao 30 mét như người khổng lồ, từ trên cao nhìn xuống Nguyên Thần Huyễn, giờ phút này thua người không thua trận, khí thế không hề yếu.

Hắn cũng đã suy nghĩ cẩn thận, có sự áp chế của pháp tắc Thái Hoang, Nguyên Thần Huyễn cũng chỉ là Độ Kiếp đại viên mãn, không có khả năng vượt qua đại viên mãn. Nếu lão ta dám đột phá Độ Kiếp đại viên mãn, chắc chắn sẽ bị lôi đình của Thái Hoang chém thành tro như Phong m Dương.

Chỉ cần không phải tu sĩ cấp bậc Đại Thừa, hắn tin tưởng có thể chiến một trận.



Tốt xấu hiện tại hắn cũng là Hợp Thể cảnh đại viên mãn, cách Độ Kiếp kỳ một đoạn, chân khí và thần hồn của hắn cũng cường đại gấp mười lần tu sĩ bình thường.

Hơn nữa ở chỗ này chỉ có hắn có thể sử dụng linh thức, còn có Càn Khôn Nhãn, thậm chí có đá Đả Tiên Thạch Thanh và bùa Long Lân trong tay.

Khí thế không sợ hãi của Dương Bách Xuyên làm Nguyên Thần Huyễn kinh sợ, trong lòng nghĩ thầm: “Rốt cuộc tiểu tử này dựa vào cái gì có thể kiên cường như vậy? Không lẽ chỉ dựa vào bùa Long Lân của hắn.”

Nghĩ đi nghĩ lại, Nguyên Thần Huyễn cũng chỉ nghĩ đến được thủ đoạn này của Dương Bách Xuyên, nhưng trong lòng lão ta đã có cách đối phó với bùa Long Lân. Nếu Dương Bách Xuyên dùng bùa Long Lân, Nguyên Thần Huyễn nở nụ cười lạnh lùng trong lòng.

Lúc này Nguyên Thần Huyễn đứng trên đỉnh đầu của Hắc Lân Mãng, cách Dương Bách Xuyên 8,9 mét, vẫn chưa bước qua phạm vi 3 mét cách cửa thành.

Dương Bách Xuyên đứng tại chỗ không nhúc nhích, hắn muốn nhìn xem Nguyên Thần Huyễn và Hắc Lân Mãng cấp bậc đại lĩnh chủ có dám đến gần cửa thành hay không?

“Khè……”

Trầm mặc một lúc, Hắc Lân Mãng bị Nguyên Thần Huyễn thúc giục, phát ra tiếng hí trầm thấp, chậm rãi trườn bò.

Lướt qua phòng tuyến mà đám độc vật lúc trước không dám bước qua.

Dương Bách Xuyên duỗi tay, Đả Tiên Thạch xuất hiện trong tay, lao về phía đỉnh đầu của Hắc Lân Mãng, hắn biết yêu thú cấp bậc đại lĩnh chủ không sợ cái này, hoặc nói cách khác cho dù sợ hãi cũng sẽ bị Nguyên Thần Huyễn điều khiển không cho phép lui về sau nửa phần.

Đả Tiên Thạch bị Dương Bách Xuyên ném ra, ánh sáng xanh bừng lên, mang theo tiếng xé gió lao đến đỉnh đầu của Hắc Lân Mãng.

Lúc này Nguyên Thần Huyễn lạnh lùng nói.

“Hừ, chiêu này quá tệ.”

Nói xong, trong tay Nguyên Thần Huyễn xuất hiện một đao khí giống như đao Quan Công, thúc giục chân khí, bộc phát ra ánh sáng chói mắt, chém xuống Đả Tiên Thạch.

Ba tháng trước lão ta bị thương nặng, cộng thêm việc Dương Bách Xuyên đánh lén, tung ra Đả Tiên Thạch, bị cục đá đập hoa mắt chóng mặt. Nhưng ba tháng sau, vết thương của lão ta đã phục hồi, cũng đã đạt đến trạng thái đỉnh cao, sau khi có phòng bị, lão ta không hề sợ hãi trước khí thế hung mãnh của Đả Tiên Thạch.

Trở tay chém xuống một đao.

“Ầm đùng……”

“A a a…… Đau chết mất…..”

Đả Tiên Thạch bị một đao của Nguyên Thần Huyễn chém bay ra ngoài, phát ra tiếng kêu thảm thiết, trong giây lát đã biến mất trong sương mù cách mấy chục mét.

Trong lòng Dương Bách Xuyên căng thẳng, nghĩ thầm: “Có lẽ đây mới là thực lực chân chính của lão già này?”

Đả Tiên Thạch chính là kỳ thạch, nói thực, Dương Bách Xuyên không thể định vị được thực lực của Đả Tiên Thạch, nhưng có một điều Dương Bách Xuyên rất rõ ràng, Đả Tiên Thạch xuất kích, có thể đập bất cứ thứ gì.

Có thể sử dụng như một cục gạch.