Giọng nói này là của lão già Nguyên Thần Huyễn, người còn chưa tới nhưng giọng đã vang vọng khắp đất trời.
Sắc mặt Dương Bách Xuyên cực kỳ khó coi, không kịp nhiều lời, hắn vẫy tay về phía Lục Yên Chi rồi nói: Yên Chi, ngươi tiến vào trong không gian Càn Khôn là có thể cắt đứt hơi thở mệnh bài.”
Giây sau, Lục Yên Chi đã bị Dương Bách Xuyên thu vào trong không gian Càn Khôn.
Dương Bách Xuyên biết, không gian Càn Khôn tự tạo thành một thế giới, đây chính là chí bảo vô thượng, Nguyên Thần Huyễn còn chưa đủ năng lực cảm ứng được hơi thở của Lục Yên Chi từ không gian Càn Khôn.
Cũng chỉ có thể để Lục Yên Chi vào trong không gian Càn Khôn ngăn cách với mệnh bài, vậy thì Nguyên Thần Huyễn mới không thể tìm được bọn họ.
Mặc dù khoảng cách chỉ vẻn vẹn có mười dặm, nhưng mất đi dấu vết của Lục Yên Chi, ở trong Thái Hoang Tinh Hải không thể sử dụng linh thức, Dương Bách Xuyên sẽ tránh được theo dõi của Nguyên Thần Huyễn và Phong Âm Dương.
Trong lòng hắn cũng không nắm chắc, nhưng đây là lựa chọn tốt nhất lúc này.
Tuy hắn có thể sử dụng linh thức kiểm tra thông qua không gian Hắc Liên, nhưng cũng sẽ có hạn chế, Thái Hoang Tinh Hải cấm chế tất cả các tu sĩ không được dùng linh thức, duy chỉ có hắn dùng được nhờ không gian Hắc Liên, nhưng lại bị áp chế trong phạm vị một trăm mét, vượt quá thì sẽ không có tác dụng.
Còn vô dụng hơn cả Thạch Thanh.
Thạch Thanh là kỳ thạch, chỉ nơi có đá kim loại thì hắn sẽ phát huy được ưu thế rất lớn, nhiều nhất hắn có thể cảm ứng được trong bán kính ba mươi dặm, vậy nên lúc này Thạch Thanh có tác dụng rất lớn.
Đương nhiên là sau khi Lục Yên Chi tiến vào không gian Càn Khôn, Thạch Thanh dựa vào bản lĩnh của mình, dẫn Dương Bách Xuyên trốn thoát Nguyên Thần Huyễn và Phong Âm Dương.
Bây giờ hắn có trốn được truy đuổi của Nguyên Thần Huyễn và Phong Âm Dương hay không thì phải xem bản lĩnh của Thạch Thanh rồi.
“Thạch đầu, đi nhanh lên, tiếp theo nhờ cậy ngươi đó...” Dương Bách Xuyên sốt ruột nói với Thạch Thanh.
Mặc dù tu vi củ hắn đã đạt tới Hợp Thể đại viên mãn, thậm chí còn tu được hai chiến kỹ thần thông, nhưng khi đối thủ là Phong Âm Dương và Nguyên Thần Huyễn thì trong lòng hắn vẫn rất lo lắng.
Dù sao thì hai lão già này cũng là Địa Tiên tam chuyển, áp chế tới trạng thái Độ Kiếp đại viên mãn, tương đương với cảnh giới Độ Kiếp vô song.
Dương Bách Xuyên có thể chiến đấu vượt cấp, hắn tự tin mình đấu tay ngang được với tu sĩ Độ Kiếp đại viên mãn, nhưng là kiểu Độ Kiếp đại viễn mãn thông thường, chứ không phải loại gian trá như hai lão Nguyễn Thần Huyễn và Phong Âm Dương.
Hiện tại, hắn chỉ muốn theo Thạch Thanh nhanh chóng tiến vào trong di tích thành cổ, cắt đuôi hai lão già kia.
Nếu như không vào di tích thành cổ mà chỉ ở trong rừng rậm Thái Hoang, Dương Bách Xuyên tin hắn nhất định sẽ bị hai người kia tìm được.
Dù sao thì họ cũng là Địa Tiên tam chuyển, có thể nói là hạng người đứng đầu Tu Chân Giới, lão quái như bọn họ có vô số thủ đoạn, bỏ ra một cái giá để tìm một người là điều không khó.
Vậy nên Dương Bách Xuyên chỉ muốn cắt đuôi bọn họ, hắn không muốn chạm mặt trực tiếp với hai lão già kia, nói đúng ra là không muốn đánh nhau với Nguyên Thần Huyễn và Phong Âm Dương.
“Chủ nhân yên tâm, ta có thể cảm ứng được bọn họ, chúng ta đi trốn là được, người theo sát ta...” Dứt lời, Thạch Thanh hóa thành luồng sáng màu xanh, gấp đôi gia tăng tốc độ. Dương Bách Xuyên dùng Chỉ Xích Thiên Nhai Công theo sau Thạch Thanh, hiện tại Chỉ Xích Thiên Nhai Công đã gần đạt tới đại thành, tốc độ của hắn cũng không hề chậm.
Mặc dù chưa đạt tới cảnh giới cao nhất của Chỉ Xích Thiên Nhai Công nhưng ở hoàn cảnh khó khăn như trong rừng rậm thì một bước chân của hắn cũng đạt tới trăm trượng.
Đây vẫn chưa phải là cực hạn, nếu như phát huy ở trạng thái tốt nhất thì sẽ còn xa hơn.
Chớp mắt, một người một đá vụt xa mấy dặm.
...
Mấy phút sau, Nguyên Thần Huyễn và Phong Âm Dương xuất hiện ở vị trí vừa rồi của Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi.
“Hơi thở lại biến mất...” Nguyên Thần Huyễn nghiến răng nghiến lợi, đường đường Địa Tiên tam chuyển lại bị người ta đùa bỡn: “Thái Hoang chết tiệt lại hạn chế linh thức, nếu không thì lão phu chỉ cần một ý nghĩ thôi là có thể tìm được bọn họ rồi.”
Phong Âm Dương cũng âm trầm nói: “Hiện tại có thể chắc chắn, trên người bọn họ có pháp bảo Động Thiên, có lẽ là sau khi phát hiện ra chúng ta thì Lục Yên Chi đã tiến vào trong pháp bảo Động Thiên rồi, thế nên mới mất đi hơi thở.”