Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 277




Anh nhận thấy trong rượu Khỉ có linh khí dồi dào, ngoài ra còn có công hiệu nâng cao tinh thần, tiêu hóa vật chất, giống như là rượu bổ.

Có thể giữ lại thứ này cho người thân bạn bè dùng, giúp họ điều dưỡng thân thể.

Dương Bách Xuyên nhìn những thảo dược trong hang dung nham rồi chuyển hết vào trong không gian bình Càn Khôn, không quan tâm chúng tốt xấu thế nào. Linh dược bên ngoài hang động chắc chắn là vị luyện đan sư Tư Không Nguyên trồng khi còn sống.

Sau đó Dương Bách Xuyên ra khỏi sơn động. Lúc ra ngoài anh mới phát hiện mặt trời mới mọc, rạng sáng tinh mơ.

Anh nhẩm tính thời gian, thì ra mình đã ở trong hang động một ngày một đêm, hiện tại đã sang ngày thứ hai.

Sau khi ra ngoài hang động, anh gom hết các loại linh dược như nhân sâm, linh chi... trong sơn cốc, cũng không ngó xem chúng sinh trưởng bao nhiêu năm mà cứ chuyển hết vào không gian bình Càn Khôn.

Hơn nữa, anh đã chuyển bảy tám chục loại linh dược bên trong hang động vào bình Càn Khôn, cả thảy không dưới hai trăm cây, đương nhiên trong đó có tốt có xấu.

Sau khi Dương Bách Xuyên ra ngoài, bầy khỉ gào rú chạy vào trong hang động.

Dương Bách Xuyên bật cười ha ha, men theo vách núi chạy lên trên, ra khỏi sơn cốc nhỏ.

Một lát sau, anh nổi lên mặt nước hồ Tiên Nữ.

Sau khi rời khỏi sơn cốc nhỏ, Dương Bách Xuyên lại xuống đáy hồ Tiên Nữ bắt mấy chục con cá Rồng thả vào hồ trong bình Càn Khôn để nuôi.

Bấy giờ anh mới rời đi, vội vàng trở về nhà. Đã một ngày một đêm anh không về nhà, nhất định là bà nội và em gái rất lo lắng.

Có thể nói lần này vào núi tìm chồn là dịp may của Dương Bách Xuyên, anh có thu hoạch lớn.

Nhận được một bộ Kinh Nguyên Thần dùng để tu luyện sức mạnh tinh thần từ Tư Không Nguyên này, lấy được một chiếc Tử Kim Tàm Ti Y linh khí hạ phẩm này, nhận được ba viên linh thạch này. Trong đó viên linh thạch trung phẩm tốt nhất đã bị bình Càn Khôn hấp thu, nhưng lại giúp bình Càn Khôn thăng cấp không gian.

Anh còn bắt được một con khỉ là hậu duệ mang huyết mạch Lục Nhĩ Di Hầu thuộc dị chủng hồng hoang, lấy được hai thùng rượu khí dồi dào linh khí.

Và cả ba công thức luyện đan rất thực dụng đối với anh, cùng với hơn hai trăm cây linh dược và mười mấy con cá rồng nữa.

Thật sự là thu hoạch lớn!

Điều quan trọng là anh gặp được vị luyện đan sư Tư Không Nguyên là người tu chân, nhờ đó anh nghe thấy một nơi tên là Sơn Hải Giới.

Điều này chứng tỏ thời cổ đại Trung Quốc thật sự có nền văn minh tu chân tồn tại. Mặc dù Dương Bách Xuyên không biết Sơn Hải Giới mà Tư Không Nguyên nhắc đến là nơi nào, tới đó ra sao.

Nhưng rốt cuộc anh đã biết một số điều bí ẩn trên trái đất, anh có dự cảm sớm muộn gì anh cũng sẽ chạm tới nó. Có thể nói Tư Không Nguyên là một đòn cảnh tỉnh dành cho anh. Anh thầm nghĩ sau này mình không được kiêu căng, cho rằng trên trái đất chỉ có mình là người tu chân duy nhất, nếu không sẽ chịu thiệt lớn.

Sự xuất hiện của Tư Không Nguyên chính là động lực đối với anh, xem như cũng là một chuyện tốt.

Khi Dương Bách Xuyên về đến nhà, lúc đó mới có 6 rưỡi sáng, cả thôn còn rất yên tĩnh, rất nhiều người còn đang chìm trong mộng đẹp.