Dương Bách Xuyên nhìn lão giả, hắn thấp thỏm hỏi: “Tiền bối, ta...ta có được vào Thái Hoang Tinh Hải không?”
Lão giả nhìn hắn bằng ánh mắt sâu thẳm: “Được.”
Dương Bách Xuyên yên tâm, chỉ cần không ảnh hưởng tới việc hắn vào Thái Hoang Tinh Hải là được, hắn gật đầu với lão giả rồi vội vàng rời khỏi bia khảo nghiệm, đi về phía mấy người Lục Yên Chi, qua được khảo nghiệm là có thể tiến vào Thái Hoang Tinh Hải bất cứ lúc nào.
Hắn chỉ sợ ở lâu thêm lúc nữa, bia khảo nghiệm đột nhiên vỡ vụn thì hắn có muốn đi cũng không được.
...
Sau khi thấy Dương Bách Xuyên vội vàng rời đi, lão giả Kỷ Trường Hồng cũng không ngồi yên được, lão vẫy tay về phía xa xa, ngay lập tức có một tu sĩ Đại Thừa kỳ đi tới, cung kính hành lễ nói: “Kỷ lão có gì phân phó?”
“Mau đưa tin cho thánh địa, bảo thánh địa phái người vào Thái Hoang Tinh Hải, tranh thủ thu nhận Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi vào thánh địa Ngân Hà chúng ta, ngoài ra điều tra lai lịch của hai người họ, nếu không phải đệ tử của những thánh địa khác, nhất định phải nhận hai người này vào thánh địa Ngân Hà, đặc biệt là Dương Bách Xuyên, bảo thánh chủ phái đệ tử tinh anh vào Thái Hoang Tinh Hải tiếp xúc với Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi.” Kỷ Trường Hồng nói nhỏ đủ để hai người nghe thấy, nhưng lão lại không thể kìm nén được sự phấn khích.
Gã tu sĩ nghe thấy Kỷ Trường Hồng căn dặn như vậy thì có chút ngạc nhiên, hắn biết Dẫn Đường của thánh địa chuyên tuyển những người có tư chất xuất xắc, bình thường sẽ không dễ điều động, một khi đệ tử tinh anh mời chào một người thì cả thánh địa sẽ hỗ trợ, không có người nào là Dẫn Đường không đào được, không ngờ giọng nói nghiêm túc của Kỷ Trường Hồng lại xúc động tới mức để cho Dẫn Đường phái đệ tử tinh anh đi chiêu mộ người?
Lục Yên Chi thì hắn có thể hiểu được, dù sao thì nàng cũng có sự kết hợp của ba lực lượng thành một thập hoàn hảo, nhân trung long phượng, loại tiềm lực này là đối tượng mà bất cứ thánh địa nào cũng muốn mời chào.
Nhưng Dương Bách Xuyên thì sao, vừa rồi bia khảo nghiệm còn không có tiếng vang nào, cũng tuyên bố kết quả không thể ước định, sao hắn nghe ý tứ của Kỷ Trường Hồng lại giống như, Dương Bách Xuyên còn quan trọng hơn cả Lục Yên Chi?
Mặc dù Kỷ Trường Hồng là trưởng lão của thánh địa Ngân Hà bọn họ, địa vị tôn kính, nhưng hắn vẫn muốn hỏi một câu, lẽ nào tên Dương Bách Xuyên này không giống với những người khác?
Gã tu sĩ Đại Thừa kỳ sau khi nghe xong thì nhỏ giọng nói: “Kỷ lão...mục tiêu của chúng ta là Lục Yên Chi, cái này ta đã chuẩn bị đưa tin cho tông môn rồi, nhưng cái tên Dương Bách Xuyên kia còn không khiến cho bia khảo nghiệm nổ, thuộc hạ...không hiểu lắm...”
Kỷ Trường Hồng thấp giọng nói: “Ngươi nhìn lại bia khảo nghiệm đi, nhớ là được có rêu rao.”
Tu sĩ Đại Thừa kỳ nghe vậy thì nghi ngờ nhìn qua, giây sau, cơ thể hắn run lên, há to miệng, hắn ta không ngờ trên bia khảo nghiệm lại xuất hiện vết nứt chằng chịt, đây không phải là chuyện nhỏ!
Phải biết rằng, tấm bia thử nghiệm đã được lưu truyền từ lâu, có tin đồn, bia khảo nghiệm này được thánh chủ thánh địa luyện chế.
Trong kỷ nguyên trước, thánh chủ của cửu đại thánh địa đã liên hợp lại luyện chế ra chín tấm bia khảo nghiệm, mặc dù mục đích là để kiểm tra tu vi và tam lực của Tu Chân Giả tiến vào Thái Hoang Tinh Hải, nhưng chắc chắn tấm bia khảo nghiệm này chính là chí bảo.
Thánh chủ là người có cấp bậc như thế nào, không một ai biết, nhưng nhất định sẽ có tư chất thần thông và một thân đầy bản lĩnh.
Cửu đại thánh chủ cùng nhau luyện chế ra chín bia khảo nghiệm, được luyện chế dựa trên sức mạnh cấp thập nhị của chính bản thân họ, trải qua biết bao nhiêu năm tháng, họ chưa từng nghe thấy ai có thể đạt tới cấp thập nhị chứ đừng nói tới việc khiến cho bia đá kia xuất hiện vết nứt.
Lúc này, tu sĩ Đại Thừa kỳ mới hiểu được, vì sao Dương Bách Xuyên lại không khiến cho bia khảo nghiệm phát ra tiếng nổ, chỉ có duy nhất một kết quả khiến hắn ta cảm thấy sợ hãi, tiềm lực của Dương Bách Xuyên đã đạt tới, hoặc là vượt qua cả cấp thập nhị, người này có tiềm lực sánh ngang với thánh chủ thời cổ xưa, vậy nên bia khảo nghiệm mới không chịu nổi kiểm tra tư chất của hắn, xảy ra hiện tượng rạn nứt, không gây ra bất cứ tiếng vang nào.
Chẳng trách Kỷ Trường Hồng lại phấn khích như vậy...
Gã tu sĩ Đại Thừa kỳ hít sâu một hơi, cố gắng đè nén chấn động: “Kỷ lão, ta lập tức đưa tin cho thánh chủ.”
“Không, ta nghĩ ngươi nên đích thân đi gặp thánh chủ, nói rõ ràng tính huống ở đây, xin thánh chủ quyết định, mặc dù hiện tại vẫn chưa xác định có phải do tiềm lực của Dương Bách Xuyên vượt quá bia khảo nghiệm nên mới xuất hiện vết nứt, hay là còn nguyên nhân nào khác, nhưng chuyện này phải được báo lên thánh chủ.
Nếu như Dương Bách Xuyên thật sự là một người có tiềm lực tư chất đạt tới cấp thập nhị, thậm chí là vượt qua, vậy thì chúng ta càng phải có được, chín tấm bia khảo nghiệm đều có kết quả giống nhau, tình huống của Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi bên này, tám thánh địa kia chắc cũng nhận được tin tức rồi.