Người đến là khách, Dương Bách Xuyên đứng dậy chào hỏi: “Chào mừng hai vị đạo hữu Hoàng Phủ.”
“Dương đạo hữu khách khí, không biết tìm huynh muội ta đến có gì chỉ bảo?” Sau khi ngồi xuống, Hoàng Phủ Vân Phi trực tiếp dò hỏi, thật ra huynh muội bọn họ cũng vô cùng tò mò tại sao Dương Bách Xuyên có thể bình yên đi ra khỏi phòng thuê của Lâu Hải Đường.
Không lẽ Dương Bách Xuyên này là đệ tử của một thế lực đứng đầu hay thánh địa gì đó?
Nếu không không thể lấy ra tám vạn linh thạch thượng phẩm, lâu chủ thần bí của tửu lầu Tinh Thần có thể để hắn bình yên đi ra?
Đây là điểm tò mò lớn nhất của huynh muội Hoàng Phủ, hơn nữa không ngờ Dương Bách Xuyên sẽ cho người mời huynh muội bọn họ đến đây. Hai huynh muội cũng tò mò về Dương Bách Xuyên nên sẽ không quyết tuyệt.
Dương Bách Xuyên nghe Hoàng Phủ Vân Phi dò hỏi, đầu tiên là sửng sốt, sau đó bật cười vẫy tay ý bảo bốn tiểu hồ yêu đi xuống trước.
Chờ bốn tiểu hồ yêu rời khỏi đây, Dương Bách Xuyên nâng chén rượu ý bảo huynh muội Hoàng Phủ Vân Phi uống rượu, còn âm thầm dùng Càn Khôn Nhãn đánh giá hai người.
Ở trong mắt hắn, hắn thấy được Hoàng Phủ Vân Phi vẫn là Hợp Thể cảnh trung kỳ, nhưng chân khí trong cơ thể lại vô cùng khổng lồ. Dương Bách Xuyên lại có chút kinh ngạc về Hoàng Phủ Vân Hà, Dương Bách Xuyên thấy được một lực lượng độc đáo trong huyết mạch của Hoàng Phủ Vân Hà, tương tự như Thương Vũ Tình, không ngờ Hoàng Phủ Vân Hà lại là Tiên Thiên Huyết Mạch giả.
Nếu dùng linh thức để quan sát hai người, vừa không lễ phép vừa là điều tối kỵ, nhưng Càn Khôn Nhãn lại không chịu ảnh hưởng, đối phương sẽ không phát hiện được.
Lúc hắn trộm đánh giá, quả nhiên hai huynh muội không lộ ra điều gì khác thường, điều này thuyết minh Dương Bách Xuyên dùng Càn Khôn Nhãn đánh giá bọn họ, bọn họ không phát hiện được.
Đây là một thiên phú vô cùng ghê gớm, có thể tưởng tượng được sau này đi thám hiểm, trong tình huống người khác không thể sử dụng linh thức được, có một Càn Khôn Nhãn sẽ là một ưu thế lớn của hắn.
m thầm áp xuống vui sướng trong lòng, Dương Bách Xuyên vừa định mở miệng nói chuyện, không ngờ Hoàng Phủ Vân Hà lại nhìn Dương Bách Xuyên, nói thẳng: “Này, nhà giàu mới nổi, có thể nói cho ta biết khối hắc thạch ngươi tranh được là bảo vật gì không?”
“Tiểu muội không được vô lễ, Dương đạo hữu có tên.” Hoàng Phủ Vân Phi quát lớn, hắn ta thật sự đau đầu với vị muội muội này, luôn miệng gọi người ta là nhà giàu mới nổi, nếu gặp phải người có tính tình kém, chắc chắn sẽ trở mặt.
Mặc dù Hoàng Phủ Vân Phi liếc mắt một cái có thể nhìn ra được Dương Bách Xuyên là tu sĩ Phân Thần cảnh đại viên mãn, nhưng Hoàng Phủ Vân Phi lại cảm nhận được sự khác biệt, hơn nữa có thể bình yên không có chuyện gì đi ra được phòng thuê của Lâu Hải Đường, chứng minh hoặc trên người Dương Bách Xuyên có một lượng linh thạch rất lớn, hoặc hắn chính là đệ tử của một thế lực lớn nào đó, dù là loại nào, loại người này đều không đơn giản, không nên trêu chọc thì tốt hơn.
Nhưng muội muội Vân Hà lại luôn miệng gọi Dương Bách Xuyên là nhà giàu mới nổi, Hoàng Phủ Vân Phi sợ chọc giận hắn.
Dương Bách Xuyên lại không quá để ý, lúc hắn đến tầng 3 của tửu lầu Tinh Thần đã định vị bản thân là nhà giàu mới nổi, hơn nữa hiện tại còn cố ý tiếp xúc với huynh muội Hoàng Phủ, hắn không thèm để ý Hoàng Phủ Vân Hà gọi mình là nhà giàu mới nổi.
Vẫy tay với Hoàng Phủ Vân Phi, ý bảo không sao cả, sau đó nhìn thẳng vào Hoàng Phủ Vân Hà, nhếch miệng cười nói: “Hoàng Phủ cô nương, ta tên là Dương Bách Xuyên, như vậy chắc các ngươi cũng điều tra qua ta, ha ha, còn việc hắc thạch là bảo vật gì, ta có thể nói cho ngươi nhưng tiền đề là ngươi phải trả lời trước tại sao huynh muội các ngươi lại muốn đấu giá khối hắc thạch này?”
Dương Bách Xuyên thầm nghĩ lúc đó Hoàng Phủ Vân Phi cũng đấu giá hắc thạch, chắc chắn cũng đã nhìn ra chỗ khác biệt của hắc thạch, nếu không sẽ không cạnh tranh với Lệ Bách Trì như vậy. Ở trong mắt Dương Bách Xuyên, Hoàng Phủ Vân Phi không phải là người không ổn trọng như vậy.
Hoàng Phủ Vân Hà nghĩ sao nói vậy: “Thật ra ta cũng chỉ nhìn ra được một chút da lông, bên trong hắc thạch có một tia sáng, rất mơ hồ, không quá xác định nên ta mới bảo ca ca ta ra tay đấu giá.”
Nghe qua ý của Hoàng Phủ Vân Hà, hình như nàng ta cũng có hai mắt có thể nhìn thấu bản chất, chẳng qua không nhìn rõ hết được. Lúc này trong lòng cũng đoán được chín phần, huyết mạch thần thông của Hoàng Phủ Vân Hà cũng là đôi mắt.
Một bên Hoàng Phủ Vân Phi lại không biết làm gì với tinh cách không hề để tâm của Hoàng Phủ Vân Hà, số người biết được muội muội là Tiên Thiên Huyết Mạch giả không nhiều lắm, có thể bảo mật sẽ cố bảo mật, không nghĩ đến Dương Bách Xuyên vừa hỏi, muội muội lại thuận miệng nói ra, người khác có thể biết được thiên phú của nàng, tương đương bại lộ át chủ bài.
Cho nên Hoàng Phủ Vân Phi vội vàng ho khan, đánh gãy lời nói của muội muội, nói sang chuyện khác: “Dương đạo hữu có thể cho tại hạ biết bên trong hắc thạch là thứ gì được không?”
Dương Bách Xuyên nhìn ánh mắt của Hoàng Phủ Vân Phi, biết chính mình không nên hỏi nhiều, cười ha ha nói: “Thật ra cũng không có gì, bên trong hắc thạch là một khối căn nguyên thạch, ta cũng có được thiên phú của như lệnh muội cho nên có thể nhìn thấy được.”
“Cái gì? Căn nguyên thạch?” Hoàng Phủ Vân Phi kinh ngạc lên tiếng, hắn ta biết giá trị của căn nguyên thạch, đừng nói tám vạn linh thạch thượng phẩm, lại nhiều hơn cũng đáng.
Ai cũng biết, thế giới nhỏ chủ yếu lấy linh thạch hạ phẩm làm chủ, ở Tu Chân Giới, thứ kém nhất cũng là linh thạch trung phẩm, trên nữa là thượng phẩm, cao nhất là cực phẩm.