Điều này quá không bình thường, trong lòng đã sớm đoán được, đây là do độc Băng Phách Thiên Tàm gây nên.
Đúng lúc này, chỉ nghe tiếng của Lâu Hải Đường vang lên: "Tiểu đệ đệ tiến về phía trước đi, tỷ tỷ ở đây."
Dương Bách Xuyên nghe vậy bèn tiến lên phía trước, mới đi được vài bước đã thấy được trong tầm mắt của hắn mơ hồ có một vầng sáng màu bạc lóe lên nhè nhẹ, hàn khí cũng ngày càng sâu, vừa ngẩng đầu hắn lập tức thấy một pho tượng mỹ nhân điêu khắc bằng băng, trông giống như là thủy tinh vậy.
Dương Bách Xuyên vốn cho là Nguyên Thần của Lâu Hải Đường có thể không nghiêm trọng lắm, nhưng không ngờ là đã đến tình trạng 'ăn sâu vào xương tủy'.
Tượng băng trước mắt chính là hình thái Nguyên Thần của Lâu Hải Đường, nhưng Lâu Hải Đường lại nói hình dạng của tượng băng là do lực Nguyên Thần của nàng ta biến thành để bảo vệ, nếu không toàn bộ thức hải sẽ bị độc Băng Phách Thiên Tàm ăn mòn, trước mắt có thể coi như đây là kết quả tốt nhất rồi.
"Ngươi tiến lên mà xem, thật là làm ta khốn khổ mà." Giọng nói của Lâu Hải Đường vang lên, để cho Dương Bách Xuyên tiến lên.
Dương Bách Xuyên nghe vậy, tiến lên cẩn thận quan sát, quả nhiên ở trong tượng băng hắn thấy từng luồng khí lưu chuyển, màu sắc sặc sỡ, hắn đã từng đọc trong cuốn y thuật truyền thừa, có giới thiệu qua độc dược của Băng Phách Thiên Tàm, độc tố sẽ dung hòa ở trong Nguyên Thần, đụng đến Nguyên Thần, sẽ chậm rãi ăn mòn Nguyên Thần, mà hình thù của độc tố chính là luồng khí màu sắc sặc sỡ.
Chín luồng khí độc lưu chuyển bên trong Nguyên Thần của Lâu Hải Đường...
Hình dạng Nguyên Thần chân chính của nàng quả thật là một khối năng lượng to bằng nắm tay, mà bên ngoài bức tượng băng hình người chính là lực Nguyên Thần do Lâu Hải Đường ngưng tụ lại để ngăn khí độc phát tán ra ngoài, tránh lan đến phần bảo hộ của thức hải.
Dù vậy, thức hải của Lâu Hải Đường lại mang đến cho Dương Bách Xuyên cảm giác lạnh lẽo như mùa đông, đây là điều rất dị thường.
Nhìn thấy độc Băng Phách tràn ngập trong cơ thể Nguyên Thần của Lâu Hải Đường, nó gần như bao vây toàn bộ Nguyên Thần của nàng ta, đã tới bảy phần, nếu còn chờ độc Băng Phách hoàn toàn bao lấy Nguyên Thần của nàng ta, đó cũng chính là lúc nàng ta hồn phi phách tán.
Tình hình thực sự rất nguy hiểm, điều trị cũng cực kỳ khó khăn nhưng không phải không thể.
"Thế nào rồi?" Bên trong tượng băng, giọng nói của Lâu Hải Đường phát ra hỏi han.
"Kiểm tra gần xong rồi, chúng ta ra ngoài nói chuyện đi." Dương Bách Xuyên nói xong, ý niệm vừa động, lập tức rời khỏi thức hải của Lâu Hải Đường, Nguyên Thần trở về chỗ cũ.
Ngay sau đó Lâu Hải Đường cũng mở hai mắt ra nhìn Dương Bách Xuyên lo lắng hỏi: "Thế nào? Ngươi có chắc chắn điều trị được không?"
Dương Bách Xuyên ngẫm lại, vẫn là chọn nói thật: "Luyện chế đan Hóa Thần cửu chuyển không phải vấn đề gì, cũng có thể chữa trị, nhưng mà độc tố Băng Phách trong Nguyên Thần đã xâm nhập vào Nguyên Thần đến bảy phần, nếu hoàn toàn xâm nhập thì ngay cả thần tiên cũng khó mà cứu chữa, ta không dám lừa gạt ngươi. Đan dược cộng thêm y thuật trị liệu, ta hiểu rõ, nhưng cũng chỉ nắm chắc một nửa. Dù sao độc Băng Phách đã xâm nhập Nguyên Thần của ngươi bảy phần, nếu chỉ là dưới năm phần, ta hoàn toàn có thể nắm chắc, hiện giờ bảy phần thì ta không thể nắm chắc hoàn toàn được, nhưng ngươi cứ yên tâm ta sẽ dốc toàn lực giúp ngươi giải độc."
Lâu Hải Đường nghe Dương Bách Xuyên nói xong, ngược lại trong lòng yên tâm không ít, dù sao tu vi của nàng ta cũng là Đại Thừa cảnh, cũng là nhân vật tu luyện qua ngàn năm, tuy không phải y sư nhưng cũng có chút kiến thức.
Hơn nữa nàng ta cũng biết rõ tình trạng của mình, Dương Bách Xuyên nói không hề sai chút nào, nếu Dương Bách Xuyên vừa lên tiếng đã nói có thể nắm ‘mười phần chắc chín’, ngược lại như thế nàng ta mới không tin.
Nhưng hiện giờ nàng ta tin tưởng lời nói của Dương Bách Xuyên, hơn nữa nắm chắc năm phần đã là cơ hội rất cao.
Nhìn Dương Bách Xuyên, nàng ta nói: "Được, bắt đầu từ giờ trở đi, tỷ tỷ tin tưởng mỗi một câu nói của ngươi, ta nói thật cho ngươi biết, ta đã cảm giác được, trong vòng mười năm, độc tố nhất định sẽ hoàn toàn xâm nhập Nguyên Thần, đến lúc đó kết cục chắc chắn phải chết, thật ra ta đã chuẩn bị tốt trong lòng là không thể chữa khỏi từ trước rồi.
Nhưng con đường tu đạo của tu sĩ thế hệ của ta vốn là nghịch thiên hành sự, kháng mệnh trời đến cùng, không đến thời khắc cuối cùng ta sẽ không bỏ cuộc, lần này ngươi xuất hiện, coi như cho tỷ tỷ ta một hy vọng, ai lại muốn chết nếu có hy vọng sống đây?
Huống chi tỷ tỷ đã là tu vi Đại Thừa, bước tiếp theo chính là Phi Thăng cảnh, chỉ chờ cử hà phi thăng chứng đạo thành tiên, đây là mục tiêu mỗi một tu sĩ theo đuổi, tỷ tỷ xuất thân bần hàn có thể đi đến Đại Thừa cảnh đã là không dễ gì để dùng một câu mà khái quát hết được.
Cho nên cho dù có một chút hy vọng ta cũng sẽ không bỏ cuộc, ngươi cứ yên tâm trị liệu, ta sẽ toàn lực phối hợp với ngươi, chỉ cần ngươi hết sức, cho dù cuối cùng thất bại đi nữa, tỷ tỷ cũng sẽ không trách ngươi. Linh dược của đan Hóa Thần cửu chuyển ta đều đã tìm đủ rồi, nếu ngươi còn cần gì cứ nói cho ta biết, khi nào thì bắt đầu được?" Nói xong, Lâu Hải Đường cực kỳ sốt ruột hỏi.