Dương Bách Xuyên không chịu đựng được việc sự trong trắng của mình bị huỷ hoại trong tay của một con quái vật đực cái lẫn lộn, lập tức dồn sức hô to.
Lúc này cũng chỉ có thể trông cậy vào sư phụ Vân Thiên Tà ra tay.
m Dương Xà nghe thấy Dương Bách Xuyên gọi, lập tức hốt hoảng, phản xạ có điều kiện nhìn về phía cửa động.
Kết quả chẳng phát hiện ra gì cả.
Ngay sau đó ả hoàn hồn lại, thở phào nhẹ nhõm, cười hì hì nói với Dương Bách Xuyên: "Tiểu ca ca thật nghịch ngợm, đến giờ phút này rồi mà còn gọi sư phụ, ngươi gọi thêm một tiếng cho tỷ tỷ nghe nào, ha ha ha..."
"Chỉ là một con xà yêu cỏn con mà thôi, thằng nhóc thối nhà con định bó tay chịu trói à?"
Vào lúc này, một giọng nói già nua phát ra từ trong cơ thể Dương Bách Xuyên.
Bấy giờ sắc mặt của m Dương Xà lập tức thay đổi, ả bất chợt cảm thấy không ổn, xoay người định chạy trốn nhưng khi vừa mới nhích người, ả lại phát hiện thân thể của mình cứng đờ, giống như cái đinh bị đóng chặt xuống đất, như thể dưới chân mọc rễ vậy.
"Ngươi... chuyện gì xảy ra vậy?" m Dương Xà hoảng sợ, ngoại trừ miệng có thể nói ra thì toàn thân không thể động được mảy may.
Dương Bách Xuyên biết lão già vừa ra tay, tức thì thở phào nhẹ nhõm.
"Con bảo này lão già chết tiệt, đến lúc đó người nhớ phải giải trừ dâm độc ghê tởm này cho con đấy nhá!" Dương Bách Xuyên vô cùng buồn bực, cơ thể của hắn vẫn rất mềm, ý thức cũng mơ mơ màng màng, nhưng ít nhất thì hắn vẫn có thể giữ cho linh thai tỉnh táo.
"Cũng chẳng phải loại độc có hại cho cơ thể, cùng loại với độc Hợp Hoan thôi, thâm nhập nguyên thần, muốn giải độc thì đã có sẵn giải dược rồi, cần gì phải lãng phí lực lượng thần hồn của vi sư chứ? Cái thằng nhóc thối nhà con, con chả biết thừa thần hồn của vi sư đang trong trạng thái như thế nào rồi còn gì, tự mà giải quyết đi."
Dứt lời ông lại nói thêm: "Còn ngẩn ra làm gì nữa, không mau đứng dậy giải quyết con xà yêu này đi? Định lãng phí lực lượng thần hồn của vi sư à?
À đúng rồi, trong cơ thể của con rắn này còn sót lại một viên yêu đan, tuy rằng là một con rắn nhỏ có tu vi không cao nhưng nó lại là loài rắn lưỡng tính hiếm thấy, yêu đan có thể dùng để luyện chế đan Hợp Hoan. Khà khà, đây sẽ là bảo bối có tác dụng vô cùng kỳ diệu, cho dù thần tiên trúng độc thì cũng phải mò xuống hạ giới để xem heo nái, ha ha."
Nói đến vế sau, Vân Thiên Tà nở một nụ cười cực kỳ tà ác.
Sau khi tiếng nói của lão già vang lên, Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy sâu trong cơ thể chợt truyền đến một luồng sức mạnh, toàn thân lập tức có sức trở lại.
"Lão già chết tiệt, người đang nói cái gì vậy, mau mau giải độc cho chúng con đi." Dương Bách Xuyên nghe thấy mấy lời không đáng tin cậy đó của sư phụ, chỉ hận không thể đánh sư phụ một trận tơi bời, có thể nói, lúc này Dương Bách Xuyên rất muốn đấm cho lão già một quyền.
Nhưng mà mặc dù hắn với sư phụ vẫn đang đấu võ mồm qua lại, nhưng tay hắn lại không nhàn rỗi. Trước gương mặt hoảng sợ của m Dương Xà, hắn giơ kiếm Đồ Long lên, không hề chớp mắt lấy một cái, giơ kiếm thuận thế chém ra một nhát.
"Không... Không không không... A!"
m Dương Xà hét thảm một tiếng, bị Dương Bách Xuyên chém thành hai nửa.
Ngay sau đó, một viên yêu đan xuất hiện định chạy trốn, yêu đan của Yêu tộc cũng giống như Nguyên Anh của tu chân giả, đều là nơi cư trú của nguyên thần, thân thể diệt vong nhưng chỉ cần yêu đan vẫn còn, tới được cấp bậc đại yêu giống như con m Dương Xà này thì chỉ cần yêu đan chạy trốn được là có thể đoạt xá trùng tu.
Nhưng sao Dương Bách Xuyên có thể cho m Dương Xà cơ hội trốn thoát chứ, hắn phất tay lên, chân khí hóa hình bắt trọn yêu đan của Âm Dương Xà trong lòng bàn tay.
Bên trong viên yêu đan màu xanh biếc có thể nhìn thấy một con rắn nhỏ hai đầu đang bơi lội trong đó, liên tục xin tha: "Tiểu ca ca, tha mạng tha mạng..."
"Hừ." Trước đó Dương Bách Xuyên suýt chút nữa bị tởm chết bởi hành động của m Dương Xà, sao có thể tha cho ả được?
Hơn nữa, nếu hôm nay không có lão già, hắn và ba người phụ nữ của mình chẳng những sẽ bị con xà yêu này làm cho ghê tởm, mà sau xong việc sẽ chỉ có một con đường chết là bị ả luyện hóa cắn nuốt nữa.
Đương nhiên Dương Bách Xuyên sẽ không bỏ qua cho m Dương Xà.
Hắn trở tay phong ấn nó lại, tiện tay ném viên yêu đan vào trong không gian bình Càn Khôn.