Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2394




“Ngoan ngoãn chờ ở đó cho bổn thiếu, chờ ta giải quyết tên nhãi Dương Bách Xuyên này xong sẽ tính sổ với ngươi sau." Quan Thiên Ngạo giơ tay đã trấn áp được Diệp Vô Tâm.

Dù sao thì Diệp Vô Tâm cũng chỉ là Xuất Khiếu Cảnh, không phải đối thủ của Quan Thiên Ngạo tu vi đã đạt tới Phân Thần Cảnh.

Nàng đi ngăn cản Quan Thiên Ngạo chẳng ăn thua gì, huống chi giờ phút này trên tay hắn ta còn có trận kỳ, hễ là người đứng trong trận Luyện Thiên đều bị hắn ta điều khiển trận pháp đi công kích.

Cho dù có hai Diệp Vô Tâm cũng không phải là đối thủ của Quan Thiên Ngạo.

Dương Bách Xuyên mạnh mẽ đứng lên, muốn xông qua nhưng Quan Thiên Ngạo lại vung trận kỳ lên, ngưng tụ màn mưa thứ hai.

Chẳng qua phạm vi màn mưa bao phủ càng lớn hơn, chừng bảy tám chục mét, vây cả tam đại Yêu Tu vào trong.

Sau đó, chỉ nghe Quan Thiên Ngạo điên cuồng cười lớn: "Tất cả đều tế trận kỳ cho bổn thiếu đi, ha ha. "

Thấy Quan Thiên Ngạo cười sằng sặc, Dương Bách Xuyên cảm thấy không thích hợp, nói với Tiểu Ô Quy: "Đi theo ta, chúng ta giết ra ngoài."

Hắn vừa nói vừa bay lên khỏi lưng Tiểu Ô Quy, vung cự kiếm chém về phía màn nước, định phá vỡ trận pháp màn nước của Quan Thiên Ngạo.

Nhưng mà đúng lúc này, chỉ nghe Quan Thiên Ngạo cười khẩy: "Ngoan ngoãn chờ bị bổn thiếu luyện hóa đi, muốn đi cũng chậm rồi, hiện tại ngươi đã bị thương, bản thiếu gia cũng hoàn thành luyện hóa bí thuật trận Luyện Thiên, xem ngươi sẽ chết thế nào đi, ha ha ha!"

Trong tiếng cười điên cuồng của Quan Thiên Ngạo, trước mắt Dương Bách Xuyên bỗng xuất hiện một bức tường đất trồi lên từ mặt đất, cản đường đi của hắn.

Dù muốn hay không, chiêu Phong Vân kiếm đã chém xuống tường đất.

"Ầm ầm..."

Sau một kiếm, Dương Bách Xuyên sửng sốt, không phải bức tường này rắn chắc cỡ nào mà là nó dày vô cùng.

Phong Nhận kiếm khí cường đại cỡ đó đều không thể đâm xuyên.

Hắn vừa sửng sốt mấy giây, cuồng phong đã ập tới sau lưng, vừa quay đầu lại từng đoạn dây mây đông như kiến cỏ đang lao nhanh về phía hắn, mà trong tường đất không ngừng nhô lên từng mũi gai nhọn lóe sáng.

Trong nháy mắt, mưa trên đỉnh đầu hóa thành băng tiễn, dưới chân là hỏa diễm thiêu đốt, trước là dây mây sau là tường đất, thoáng cái đã bao vây hắn kín kẽ.

Dương Bách Xuyên hít khí lạnh, hiện tại hắn đã hiểu ra, đây là lực lượng Ngũ Hành, Quan Thiên Ngạo đã điều động Ngũ Hành lực trong trận Luyện Thiên.

Hắn vừa nghe Quan Thiên Ngạo nói cái gì mà hoàn thành trận pháp, tế luyện bí pháp đúng không?

Kết hợp với thủ đoạn công kích hiện tại, trong lòng Dương Bách Xuyên không nhịn được kinh hãi, chẳng lẽ ngay từ đầu tên này đã lợi dụng tam đại Hải Yêu, để bọn họ đại chiến với mình còn bản thân hắn ta thì chuẩn bị cho việc tế luyện trận pháp?

Nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên vô cùng sốt ruột, Đồ Long Kiếm trên tay tỏa ra kiếm khí ồ ạt, thế nhưng mặc kệ là dây mây, băng tiễn… đều tái tạo lại ngay sau khi bị hủy, nhất thời, hắn bị giam cầm tại chỗ.

Lúc này chỉ nghe thấy một tiếng rống giận dữ vang lên: "Quan Thiên Ngạo, ngươi đang làm gì đó?"

"Mẹ nó, ngươi không giữ chữ tín!”

“Ngươi sẽ không được chết tử tế!!!"

Dương Bách Xuyên chớp mắt, Giao Long thái tử, Bạch Sa tướng quân và Chương Ngư công chúa đang điên cuồng mắng chửi Quan Thiên Ngạo. Tam đại Hải Yêu cũng bị hắn ta vây nhốt trong trận pháp bằng cách thức tương tự, chẳng qua cả ba đang bị thương nặng, khó thể chống đỡ công kích của lực lượng Ngũ Hành như dây mây, băng tiễn...

"Ha ha ha!" Quan Thiên Ngạo điên cuồng cười lớn: "Mắng đi, cứ mắng đi, qua một lát sẽ không còn cơ hội nữa đâu, chỉ là ba tên súc sinh, cũng xứng để Quan Thiên Ngạo ta giữ chữ tín ư, thật sự cho rằng đồ của tay dễ lấy như vậy à, ha ha ha!”

“Có điều dù sao bản thiếu gia cũng phải cám ơn các ngươi, nhờ các ngươi kiềm chế Dương Bách Xuyên, diệt trừ một cái gai trong mắt ta, còn có thể thu được ba người các ngươi. À không, là bốn tên mới đúng, dùng máu Hải Yêu và Yêu Hồn tế luyện trận kỳ, đến lúc đó vào bí cảnh, để xem có ai là đối thủ của Quan Thiên Ngạo ta, ha ha..."

"Ngươi cho rằng chỉ bằng chừng này lực lượng thì có thể luyện hóa Giao Long ư, nằm mơ.” Giao Long Thái tử giận dữ gầm lên, cái đuôi không ngừng phá hủy dây mây, băng tiễn ngưng tự từ lực lượng Ngũ Hành, nhưng càng hủy lại càng mọc lên, không thấy điểm cuối.