Truyện tình cảm của nàng còn có hay không có cả chút bỡ ngỡ, một chút tơ vương, đến cả thời gian cũng không thể lay chuyển. Nàng là người rất tùy hứng, có thù tất báo, nàng là yêu nữ thích dụng độc. Nàng như vậy lại có thể đi theo hắn vào Tô phủ, chịu đủ sự khi dễ nhưng lại không chút nào phản kháng.
Thời điểm nàng đang bôi thuốc vào vết thương , hắn hỏi nàng: “Nàng có hối hận?”. Nàng không, ở nhà bị người khi dễ đành phải ở bên ngoài khi dễ người, vì thế nàng cho hắn một đống phiền toái. Hắn nói: “Nàng ngoan ngoãn đi được không?”. Nàng không, một khi đã như vậy nàng rời nhà trốn đi. Ai chà chà, nàng cũng là người nóng tính đấy. Xuân Phong Đắc lâu. Đây là trà lâu lớn nhất ở Lạc thành, nghe nói là do một vị cao thủ võ lâm sau khi quyết đấu thảm bại vì quá đau lòng bèn quy ẩn giang hồ lập nên. Mà thật hay giả không ai biết được, dù sao mọi người cũng không có thời gian nhàn rỗi để tìm hiểu đến cuối cùng ông chủ kia rốt cuộc là ai.
Thế nhưng mỗi ngày, nơi đây tụ tập rất nhiều nhân sĩ giang hồ, dân thường tới uống trà xem cuộc vui. Khắp Lạc thành ngoại trừ kĩ viện thì đây là nơi đông đúc nhộn nhịp và nhiều điều bát quái nhất. Không biết là do ai khởi xướng, mọi người say sưa tán gẫu chuyện giang hồ cùng cá nhân. Nàng là ai, mối tình của nàng đến cuối cùng sẽ ra sao, tình yêu, lương duyên hay là định mệnh, đi đến hồi kết của truyện để hiểu rõ điều này nhé.