Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Chương 697




Bozeman, đám đông cuồn cuộn.

MI5 trực thuộc tình báo quân đội, từng thành viên đều là đặc công tinh anh, mà chiến đội Loucester còn lại là đội ngũ chiến thần oai danh lan xa.

Trừ cái đó ra, còn có cường giả kiếm thuật hàng đầu Nenmanja tham gia hành động.

Andres cho rằng cho dù là thiên thần hạ phàm thì những người như bọn họ cũng đủ để tiêu diệt thiên thần. “Trưởng quan, máy bay riêng của Thánh Đình xuất hiện ở không phận của

chúng ta.” Một thành viên MI5 tới đây báo cáo.

Andres nhướng mày, hỏi ngược lại: “Đêm hôm khuya khoắt sao máy bay riêng của Thánh Đình lại xuất hiện ở cảnh nội chúng ta chứ?”

Lúc này người phụ trách MI5 tiến lên báo cáo: “Một vị tổng giám mục hồng y của Bozeman bệnh nặng, Thánh Đình đặc biệt phái máy bay riêng đến đây đón tổng giám mục kia về chữa trị, trước đó có xin phép với bộ ngành hàng không của chúng ta.”

Tổng giám mục hồng y bệnh nặng?

Con ngươi Andres bỗng nhiên co rụt lại, không nghỉ ngờ gì nữa nói: “Lập tức hạ lệnh chặn đường máy bay riêng kia.”

“Ø” Người phụ trách MI5 hiểu ý nhắc nhở: “Trưởng quan, máy bay riêng kia chính là thánh nữ Thánh Đình, nếu tùy tiện chặn đường làm chậm trễ bệnh tình của tổng giám mục hồng y kia, Thánh Đình chắc chắn sẽ bất mãn.”

Thánh Đình có hơn một tỷ tín đồ, không nói ngoa, cho dù là những ông lớn như nước Anh và nước Mỹ cũng không dám tùy tiện trêu chọc.


Có điều lúc này Andres cũng không lo được nhiều như vậy.

Hành tung của Nalisa và Chử Vệ Hoa đến bây giờ cũng chưa phát hiện, kéo dài càng lâu sẽ xảy ra chuyện, cho nên anh ta vẫn không có ý định thay đổi ý kiến.

Nhất định phải chặn đường máy bay riêng Thánh Đình không nên xuất hiện kia.

“Tôi cũng ủng hộ trưởng quan Andres!” Nenmanja hùa theo nói: “ðozeman đã bị phong tỏa hoàn toàn, tôm tép nhãi nhép như Quân Đế cho dù có bản lĩnh đi nữa cũng đừng hòng chạy, lúc này máy bay riêng Thánh Đình xuất hiện, muốn

không khiến người ta hoài nghi cũng khó.”

Andres và Nenmanja nhìn nhau, cả hai đều có loại cảm giác “anh hùng ý kiến giống nhau”.

Nhưng mà đúng lúc này...

“Trưởng quan, có tin tức của thư ký Nalisa.”

Một thành viên nhỏ của MI5 chạy tới bẩm báo.

Nghe được tin này, Andres và Nenmanja lại nhìn nhau.


Có vẻ như đều đang hỏi: “Lẽ nào hai ta đoán sia rồi?”

“Người ở đâu?” Nenmanja vội hỏi.

“Ở bến cảng.” Thành viên kia bẩm báo rõ ràng: “Vừa nãy có người điều khiển cỗ xe bay thẳng tới bến cảng, đồng thời muốn chặn du thuyền ra biển lại, thành viên cục trị an đang liều mạng ngăn cản.”

“Có người nhìn thấy Nalisa rồi?”

Nenmanja lại hỏi.

Thành viên kia gật đầu nói: “Đúng vậy, đối phương dùng súng dí vào đầu Nalisa, uy hiếp người cục trị an lui ra, trước mắt hai bên đang giằng co.”

“Nhanh, đi theo tôi.” Andres dẫn đầu đi trước.

Nhưng mà Nenmanja còn nhanh hơn anh ta, một mình điều khiển một chiếc xe việt dã quân dụng nghênh ngang rời đi.

“Trưởng quan, máy bay riêng Thánh Đình còn cần chặn lại không?” Người phụ trách MI5 dò hỏi.

Andres trừng mắt liếc gã một cái, tức giận nói: “Thư ký Nalisa cũng xuất hiện rồi, còn chặn đường cái rắm.”

Cùng lúc đó, bến cảng Bozeman.

Lý Trạch Vũ mang theo Nalisa giấu trong một tòa cao ốc, bên ngoài cao ốc bị cả trăm thành viên cục trị an bao vây.

“Quân Đế, chiêu giương đông kích tay này của anh chơi không tệ.”