Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Chương 692




Khi thấy có người đi vào, Lang Vương hỏi với giọng điệu trầm thấp: “Chuyện gì, không thấy ông đây đang bận à?”

Lang Vương vừa hỏi vừa tiếp tục “đánh chiếm thành trì”.

Olis nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Vừa rồi có tin tức từ điện U Linh, bọn họ bày †ỏ sẽ không dẫn người đến chỗ chúng ta trước, nếu ngài cảm thấy không nắm chắc việc đối phó với Quân Đế thì có thể dẫn người đến chỗ bọn họ.”

Hửm?

Lang Vương nghe thấy lời này thì nhíu mày, đồng thời lạnh lùng cười lên: “Xem ra tên U Linh kia đã nhận được sự ủng hộ của nhân vật lớn nào đó rồi.”

Ông ta quá hiểu tính cách sợ chết của U Linh, nếu không có phần thắng tuyệt đối thì chắc hẳn tên đó đã dẫn người đến hợp tác với điện Lang Nha từ lâu rồi.

Hơn nữa dựa vào suy đoán của ông ta, có lẽ U Linh đã nhận được sự ủng hộ của nước Mỹ.

Olis lấy một điếu xì gà từ trên người ném tới, Lang Vương bắt được một cách chính xác, vừa châm lửa hút vài ngụm thì điện thoại cá nhân trên bàn reo lên.

Là U Linh gọi tới.

Lang Vương khinh thường cười một tiếng rồi nhấn nút nhận cuộc gọi. “Hợp tác với tôi đi, tôi chắc chắn có thể giết chết Quân Đết” Giọng nói của U Linh vang lên đầu tiên.


“Vậy à?”

Lang Vương nở nụ cười lạnh lùng: “Tôi thật sự rất muốn biết là điều gì khiến ông có lòng tin lớn đến vậy đấy."

“Đội đặc nhiệm SEALI"

Bốn chữ vang lên trong điện thoại khiến con ngươi Lang Vương co rút.

Đội đặc nhiệm SEAL tiếng tăm lẫy lừng trên toàn cầu, họ đã giúp nước Mỹ hoàn thành vô số nhiệm vụ khó khăn cấp SSS, trong đó chiến tích vinh quang nhất chính là giết chết ông trùm khủng bố Harden!

Có thể nói đây là một đội ngũ khiến tất cả mọi người không dám xem thường, thậm chí nghe tin đã sợ mất mật.

Thực lực của U Linh rất mạnh, điện U Linh cũng có rất nhiều cao thủ, bây giờ có thêm sự trợ giúp của đội đặc nhiệm SEAL hoàn toàn như hổ thêm cánh.

Thảo nào U Linh lại tự tin đến vậy.

“Lang Vương, tôi biết giữa tôi và Quân Đế, người mà ông luôn xem trọng là Quân Đế, nhưng mà bây giờ... ông nghĩ rằng hắn vẫn còn khả năng sống sót sao?”

Thái độ của U Linh không hề ngần ngại, như thể không để Quân Đế vào trong mắt một tí nào.

Lang Vương khẽ mỉm cười, sau đó vui vẻ đồng ý: “Ông thành công thuyết phục tôi rồi đấy, tôi sẽ nhanh chóng đưa người đến điện U Linh của ông trước!”

Vừa nghe thấy vậy, U Linh ở đầu dây bên kia rõ ràng trở nên phấn khích hơn: “Hoan nghênh ông gia nhập, đến lúc đó vinh quang giết chết Quân Đế sẽ thuộc về chúng ta.” Cuộc gọi lập tức bị ngắt máy.

“Tên ngu ngốc này...” Lang Vương lắc đầu mắng một câu.

Olis cười khổ nói: “U Linh hợp tác với ngài sẽ là sự lựa chọn ngu ngốc nhất trong đời của gãi”

“Bốp!”

Lang Vương võ vào mông cô gái lẳng lơ kia: “Cút ra ngoài đi.”


“Hả?”

Cô gái sững sờ, cảm thấy hơi khó tin.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Vừa rồi người đàn ông này còn ở trước mặt cô ta hứa hẹn rằng sẽ biến cô ta trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới, vậy mà bây giờ lại bảo cô ta cút đi...

Lang Vương mặc quần không nhận người nữa, hung tợn hét lên: “Cô hả cái gì, còn không cút là ông đây băm cô ra đấy!”

“Vâng, vâng...”

Cô gái hoảng sợ nhặt quần áo, gần như chạy ra khỏi đại điện với tốc độ chạy nước rút 100 mét.

Olis thương tiếc nhìn người phụ nữ rời đi, lắc đầu cười khổ.

Người trong điện Lang Nha đều biết, phụ nữ giống như quần áo đối với Lang Vương, có thể thay đổi bất cứ lúc nào, chỉ có tình anh em mới là trên hết.

Lang Vương cầm lấy điện thoại, thành thạo bấm một dãy số. “Hello! Đừng gấp, ông đây còn chưa nhận cuộc gọi mà...”

Khi nghe thấy nhạc chờ kỳ lạ này, Lang Vương dở khóc dở cười. Một lúc sau.


“Đêm hôm khuya khoắt mà ông không ởi chơi gái, không giống phong cách của ông lắm đấy.”

Giọng nói trêu đùa của Lý Trạch Vũ vang lên.

“Đừng đùa nữa.”

Lang Vương thu lại ý định chơi đùa, nghiêm túc nói: “Vừa rồi U Linh đã tuyên chiến với cậu đấy...”

Sau khi nghe hết mọi chuyện từ Lang Vương, Lý Trạch Vũ nói với giọng điệu u ám: “Elif, ông già này đang đùa với lửa à?”

Cho dù cách điện thoại, Lang Vương vẫn có thể cảm nhận một luồng sát khí đáng sợ.

Lý Trạch Vũ lạnh lùng cười lên: “Dẫn người của ông đến điện U Linh đi, chờ đến khi xử lý U Linh thì vinh quang này sẽ thuộc về chúng ta.”

Ơ... Lang Vương ngơ ngác. Sao ông ta lại cảm thấy câu nói này hơi quen tai nhỉ?

Ồ, nhớ ra rồi, vừa rồi tên ngốc U Linh kia cũng nói câu y chang vậy...