Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Chương 400




Nhật Bản, võ quán Ida. Càng lúc càng có nhiều đơn vị truyền thông lục tục chạy tới, trận đấu cũng được phát sóng trực tiếp trên toàn thế giới, người xem trực tuyến cũng đã vượt qua mốc một trăm triệu.

Hiện tượng này thậm chí còn có thể so sánh với Thánh Hoàng của Thánh Đình ra nước ngoài.

" Koizumi, trận đầu tiên thì nên để ai thi đấu?" Tano Futao dò hỏi.

Koizumi vẫn luôn chăm chú theo dõi Lý Trạch Vũ đang ở phía đối diện, trực giác nói với ông ta rằng, đây là một tên vô cùng nguy hiểm.

"Này, các vị đã chọn người xong chưa?” Lý Trạch Vũ hơi mất kiên nhẫn hỏi.

Koizumi cân nhắc một chút rồi vỗ bàn đưa ra quyết định: "Trận đầu để Akasaka Moto đánh đi."

Akasaka Moto ở bên cạnh nhướng mày: "Không phải nên để Akino Tsuru thi đấu trước sao?"

Trong ba người đứng ra thi đấu thì Akino Tsuru có thực lực yếu nhất, theo lẽ thường thì nên để tên đó đánh trước để thăm dò thực lực của đối phương mới đúng.


Kẻ mạnh, thường sẽ là người ra sân cuối cùng.

Koizumi suy tính: "Hẳn là đối phương sẽ chọn ra một người yếu nhất để thi đấu, chỉ cần Akasaka Moto đánh thắng được trận đầu, thế thì... chúng ta thắng chắc rồi."

Nghe thấy vậy, ánh mắt của tất cả mọi người kể cả Tano Futao đều lóe lên ánh sáng.

Nếu trận đầu tiên Akasaka Moto dành chiến thắng, thì cho dù trận thứ hai Akino Tsuru có thua đi chăng nữa thì cũng không có vấn đề gì cả.

Bởi vì có Koizumi là người thi đấu cuối cùng, sẽ không thể thua được, cho nên bọn họ thắng chắc rồi!

Ngay lúc Tano Futao chuẩn bị để Akasaka Moto ra sân... "Vèo!"

Trong nháy mắt một bóng đen bước lên sân thi đấu. "Các người... lên một lúc luôn đi!

Nam Cung Thạc nhìn từ trên cao nhìn xuống, tỏ ra sự ngông cuồng ngang ngược.


Tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều cảm thấy mù mịt.

"Đừng lãng phí thời gian nữa, ba người cùng lên luôn đi." Nam Cung Thạc nhắc lại một lần nữa. Ào! Toàn trường đều xôn xao cả lên.

Lúc này mọi người mới hiểu ra, võ giả Hạ Quốc muốn một mình đấu với ba vị võ giả của Nhật Bản.

"VI, người Hạ Quốc huênh hoang khoác lác thật đó." "Tên láo toét, hoàn toàn không để võ giả nước Nhật chúng ta vào trong mắt..."

"Mẹ nó, hi vọng là Koizumi ra tay, một chiêu đánh chết cái gã kiêu căng ngạo mạn kia đi..."

Nhân dân Nhật Bản lại bị chọc giận một lần nữa. Tano Futao đưa mắt nhìn về phía Lý Trạch Vũ nói: "Các vị có ý gì vậy?" "Tai ông điếc à?"

Lý Trạch Vũ chế nhạo: Đã nói đến lần thứ hai rồi, người ta muốn một mình đấu với ba người bên các ông đó."

"Hahaha..." Tano Futao còn chưa lên tiếng, Akasaka Moto ở bên cạnh đã bật cười.

"Nè mấy con lợn Hạ Quốc, các người sẽ nhanh chóng phải trả giá cho sự ngu sỉ của mình thôi."

Vừa dứt lời, Akasaka Moto đã xách đao võ sĩ lên đài thi đấu. "Keng!" Theo tiếng đồng hồ ngân vang, trận thi đấu cũng chính thức bắt đầu.