Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Chương 303




Tề Kiêu giơ ngón cái lên, nhưng cũng không quên nhắc nhở: "Tôi đã nghe qua chuyện của phái Nga Mi rồi, nhớ kỹ, không được thiếu cảnh giác!"

"Rõ"

Lục Hoành cung kính đáp, khóe miệng hơi nhếch lên một nụ cười lạnh đầy khinh bỉ.

Lý Trạch Vũ đã đại sát toàn bộ phái Nga Mi, ngay cả Hồ Nhất Phong chưởng môn phái Không Động cũng không phải đối thủ của một chiêu của hắn, nhưng vậy

thì sao?

Tổ tiên phái Thanh Thành của ông tôi chính là cường giả của cảnh giới Võ Thánh!

Trưa hôm đó, Lý Trạch Vũ quay về Tuyên Thành. George và.Jenny vừa biến mất mấy ngày cũng xuất hiện trước mặt hắn.

"Đại đương gia, hành trình gần đây của người trong nhà họ Tề, và những người mà họ từng gặp đều được ghi chép kỹ càng trong này."

Jenny đặt máy tính trước mặt Lý Trạch Vũ. Lý Trạch Vũ châm một điếu thuốc rồi bắt đầu cẩn thận xem xét. Tê Đông Lâm, Tề Kiêu... Hội Sơn Hợp!

Khi nhìn thấy ba chữ cuối, đồng tử của Lý Trạch Vũ hơi co lại: "Bọn họ có liên hệ với người của nước Anh Hoa?”

Hội Sơn Hợp chính là thế lực ngầm lớn nhất của nước Anh Hoa, hơn nữa cũng có tầm ảnh hưởng lớn trên toàn cầu.

Một thành viên cấp cao của phủ Trấn Nam Vương tại nước Hạ lại âm thầm bắt tay với thế lực như vậy khiến hắn không thể không suy nghĩ

George nói: "Con trai thứ hai của Trấn Nam Vương là Tề Long có quan hệ tình cảm với một nữ lãnh đạo hội Sơn Hợp, nhưng có lẽ bọn họ còn hợp tác chuyện khác. Cho tôi thêm chút thời gian, tôi nhất định sẽ điều tra rõ!"


"Phải sớm nhất có thể!"

Sắc mặt Lý Trạch Vũ vô cùng nghiêm trọng.

George gật đầu đồng ý.

"Anh rểt"

Đúng lúc này, Trần Thanh Dao đột nhiên đi vào bộ phận an ninh.

Lý Trạch Vũ lập tức gập máy tính lại, lập tức nở một nụ cười nhẹ: "Có việc gì không?"

"Có!"

Trân Thanh Dao không cần suy nghĩ nói: "Tôi có chuyện rất quan trọng muốn hỏi anh!"

"Nói đi."

Lý Trạch Vũ tò mò nói.

Trân Thanh Dao liếc George và.Jenny, muốn nói lại thôi. "Hai người ra ngoài trước đi."

Lý Trạch Vũ ngầm hiểu, phất tay với hai người họ.


"Được, được rồi!"

Jenny ra vẻ tôi hiểu hết rồi kéo George nhanh chóng rời đi. "Có chuyện gì vậy?"

Lý Trạch Vũ ra hiệu cho đối phương có thể nói.

Trân Thanh Dao cũng không kiêng dè mà trực tiếp ngồi bên cạnh hắn, cười hì hì nói: "Anh có phát hiện chị của tôi khác đi không?"

Hả? Lý Trạch Vũ ngẩn ra: "Khác chỗ nào?"

"Không nói rõ được, dù sao chắc chắn khí chất của chị ấy đã thay đổi."

Trần Thanh Dao thăm dò nói: "Tôi tìm được một vài thông tin trên mạng nói khi một cô gái trở thành phụ nữ sẽ có sự thay đổi rõ ràng. Anh rể, anh biết chuyện này không?"

"Tôi, tôi..."

Lý Trạch Vũ có chút chột dạ nói: "Chuyện này, ừm, tôi cũng không hiểu lắm!"

"Anh thực sự không hiểu hay giả vờ không hiểu?"

Trần Thanh Dao đăm chiêu hỏi.

Trước kia cô chỉ nghỉ ngờ trong lòng, nhưng khi nhìn thấy sự bối rối của Lý Trạch Vũ lúc này, cô lập tức kết luận đối phương đã trở thành anh rể thực sự của mình!

"Tôi..."

"Đừng tôi mãi, nam tử hán đại trượng phu, dám làm thì phải dám nhận. Đã ăn sạch sẽ rồi muốn lau miệng chạy đi thì còn gì là đàn ông nữa?"

Trân Thanh Dao vô cùng hung hãn nói. "Tôi nói sẽ chạy đi khi nào?”

Mặc dù Lý Trạch Vũ chột dạ, nhưng vẫn cứng đầu trả lời. Tuy nhiên, khi nghĩ lại thì hắn lại cảm thấy có gì đó không đúng.

"Hơn nữa đây là chuyện của tôi và chị cô, sao cô lại can thiệp vào..."