Chỉ thấy một gã đàn ông có khuôn mặt đầy máu me, bị thương nặng lảo đảo đi vào.
Ngoài Lý đại đương gia ra thì còn có thể là ai?
"Là đệ tử của gia tộc Đệ Ngũ chúng ta!"
"Là Đệ Ngũ Chí Kiệt!"
"Sao lại thế này? Là ai khiến cậu bị thương nặng như vậy!"
"Còn cần phải hỏi sao? Chắc chắn là quái vật..."
Lập tức có một đám đệ tử của gia tộc Đệ Ngũ tiến lên đỡ người.
Lý Trạch Vũ cải trang thành Đệ Ngũ Chí Kiệt giả vờ hoảng sợ và đau đớn: "Không phải quái vật tấn công tôi, là... Gia chủ, là gia chủ muốn hại tôi!"
"Vô liêm sỉ, cậu nói gì thế? Sao gia chủ lại hại cậu!" Một trưởng lão của gia tộc Đệ Ngũ lớn tiếng răn dạy.
Lý Trạch Vũ sợ hãi nói: "Là thật, gia chủ biến thành quái vật, những gia tộc khác đều bị hắn hút máu, chỉ có một mình tôi may mắn chạy thoát!"
Cái gì! Đệ Ngũ Nam biến thành quái vật!
Mọi người sợ hãi, tin tức này giống như một quả bom nguyên tử nổ mạnh, khiến hiện trường đều chấn động.
"Vô liêm sỉ, cậu có biết mình đang nói gì không?”
Trưởng lão gia tộc Đệ Ngũ rõ ràng không tin, cho rằng Lý Trạch Vũ ăn nói lung tung, ông ta dơ tay lên định tát hắn.
Con ngươi Lý Trạch Vũ co rút. Lúc này hắn tránh cũng không được, không tránh cũng không được.
Nếu tránh chắc chắn sẽ bị nghi ngờ, thậm chí cảm thấy hắn phạm thượng, dám bất kính với bậc trên.
Nếu không tránh... Ngoài Lý Viễn Sơn và Lý Định Quốc, không ai dám đánh hắn!
Ngay khi Lý Trạch Vũ đang do dự có nên né hay không, vào thời khắc quan trọng Hách Liên Trì dơ tay ngăn lại trưởng lão kia.
"Đệ Ngũ Hùng, để cho hắn nói hết!"
Hách Liên Trì nhìn chằm chằm Lý Trạch Vũ, ông ta hỏi: "Nói hết mọi chuyện cậu biết ra, nếu dám nói dối một câu, ông đây sẽ đánh chết cậu!"
"Gia chủ Hách Liên, những lời tôi nói đều là thật! Đêm đó gia chủ Thượng Quan bảo chúng tôi hộ tống gia chủ trở về, ai ngờ đi được nửa đường gia chủ chúng tôi bỗng..."
Diễn xuất của Lý đại đương gia rất chân thật, lúc thì vô cùng đau đớn, lúc thì vô cùng sợ hãi, những người ở đây đều bị thuyết phục, không hề có suy nghĩ hoài nghỉ trong đầu.
Cung Nghê Thường trốn trong đám người, không đoán ra được rốt cuộc Lý Trạch Vũ đang chơi trò gì!
Lúc trước cảm thấy tộc Bất Tử yếu thế, thằng nhãi này còn bảo Tiêu Cửu Minh đi ra ngoài lấy vũ khí nóng để giúp đỡ tộc Bất Tử.
Bây giờ Hoàng đế Gutian không dễ dàng gì lập mưu biến địch thành người một nhà, thằng nhãi này lại nhảy ra muốn phá hỏng.
Hách Liên Trì nhíu mày, ông ta và Tư Mã Thừa Phong nhìn nhau.
Hai người không ngờ Đệ Ngũ Nam lại biến thành quái vật hút máu, hơn nữa còn không nể tình đồng tộc, nhẫn tân biến người trong tộc mình thái quái vật.
Đợi đặt Con ngươi Tư Mã Thừa Phong co rút.
Nếu Đệ Ngũ Nam đã biến thành quái vật hút máu, vậy chẳng phải Thượng Quan Vân cũng có thể biến thành quái vật sao!
Còn nữa... Sau khi Đệ Ngũ Nam biến thành quái vật đã mất hết nhân tính, ai dám cam đoan bên trong đám người này có người đã biến thành quái vật hút máu chưa, chúng đang ẩn núp bên cạnh họ!
Hách Liên Trì cũng đã nhận ra điều này, vẻ mặt ông ta thay đổi:
"Đứng im đợi lệnh, không ai được rời đi."
"Gia chủ Hách Liên, tại sao vậy?”
"Không phải muốn đi tìm quái vật sao..." Mọi người mồm năm miệng mười nói nhao nhao.
'Tư Mã Thừa Phong cất cao giọng: "Các vị, bây giờ tôi nghi ngờ trong số những người này có quái vật hút máu, nhân lúc chúng ta chưa chuẩn bị sẽ âm thầm ra tay!"
"Đúng vậy!"
Hách Liên Trì nói tiếp: "Từ giờ trở đi, mọi người đều tự nhìn chằm chằm người bên cạnh mình, trước khi trời sáng không cho phép ai rời đi. Nếu có người †o gan dám rời đi, vậy rất có thể người đó chính là quái vật, mọi người có thể trực tiếp chém giết người đó."