Lần này, Lam Nhạn và Tiêu Mộng đều không khỏi dừng bước, dưới ánh nhìn nóng rực của mọi người, bị ép phải từ từ xoay người lại.
Rầm!
Ánh mắt của Tiêu Mộng và Anna cách 6-7m, vượt qua từng vị khách mà giao nhau.
Anna híp mắt lại, khóe môi hơi giương lên, vẽ ra nụ cười sắc bén mà mạnh mẽ.
Dường như thời gian dừng lại ở một giây này.
Anna nở nụ cười nắm chắc thắng lợi như một con cọp cái… Tiêu Mộng sắc mặt trắng bệch, ánh mắt hoảng sợ… Trần Tư Khải nhìn khuôn mặt trắng bệch của Tiêu Mộng, trái tim co rút từng cơn!
Cô làm sao thế?
Vì sao sắc mặt lại khó coi như thế?
Có phải là trong người không thoải mái không?
Hay là… Ý nghĩ kia, Trần Tư Khải không dám nghĩ tới… Hay là, cô thấy anh ta và Anna ở cùng nhau, cảm thấy buồn?
Có thể sao? Cô sẽ buồn vì anh ta sao?
Cô sẽ để ý tới anh ta sao?
Giây phút này, Trần Tư Khải cũng chăm chú nhìn Tiêu Mộng, đầu óc hỗn loạn.
“Chính là cô, cô Tiêu, nếu tôi nhớ không lầm, cô là trợ lý của Tư Khải, cô Tiêu, có đúng không?”
Anna đã phái người điều tra tư liệu cơ bản về Tiêu Mộng, biết được họ tên của cô, biết được tuổi tác và trình độ học vấn của cô.
Những tư liệu khác, có tìm cũng không tìm được, dường như, bị ai đó cố tình giấu đi.
Bây giờ, giây phút này, Anna bắt đầu nghi ngờ, người của cô ta không thể tìm được nhiều tư liệu về Tiêu Mộng hơn, có lẽ là có liên quan tới Trần Tư Khải.
Suy đoán này khiến Anna cực kỳ không vui!
Trần Tư Khải là người đàn ông của cô ta, là người đàn ông mà cô ta nhìn trúng!
Trần Tư Khải chỉ có thể nhìn một người phụ nữ duy nhất là cô ta, chỉ có thể hoàn toàn thuộc về cô ta!
Trần Tư Khải muốn bảo vệ ai, vậy cô ta liền dốc sức hủy hoại người đó!
Tất cả mọi người trong buổi tiệc đều chăm chú nhìn Tiêu Mộng, đánh giá cô từ trên xuống dưới.
Sao nghe giọng điệu của cô Anna… có vẻ không thích cô Tiêu này lắm.
Tiêu Mộng nhìn Trần Tư Khải, cắn môi, khẽ nói: “Tôi từ chức rồi. Tôi không còn là trợ lý của anh ta nữa. Xin lỗi, tôi đi trước đây.”
*** Nói như thế, nhưng thật ra cả người Tiêu Mộng đã run lên bần bật.
Nhất thời cô không thể chấp nhận được Anna đứng bên cạnh Trần Tư Khải. . Truyện Sắc
Không thể chấp nhận được!
“Cô Tiêu!” Anna lại cao giọng, ngăn lại hành động của Tiêu Mộng.
Anna muốn đi về phía Tiêu Mộng, nhưng lại bị Trần Tư Khải ở phía sau nắm lấy cổ tay, anh ta kéo Anna lùi về sao, rơi vào vòng tay anh ta, để tránh Anna đi tới, Trần Tư Khải ôm chặt lấy eo cô ta, cúi đầu, bờ môi mỏng dán bên tai Anna, nói nhỏ: “Cô ấy đã bị tôi đuổi việc rồi… Nào, tôi giới thiệu tổng giám đốc Mã cho cô…”
Tiêu Mộng càng run mạnh hơn.