Anna hít sâu một hơi, híp mắt lại, nham hiểm trừng mắt nhìn Tiêu Mộng, nói: “Có phải tôi tới không đúng lúc không? Tôi làm phiền hai người rồi hả? Nếu tôi không tới, chắc là bây giờ hai người lăn lộn lên giường rồi nhỉ?”
***
Lúc này Tiêu Mộng trợn tròn mắt, ý thức được tay cô vẫn còn đặt trên bụng Trần Tư Khải, sợ tới mức nhanh chóng rút tay về, lập tức đỏ bừng mặt, ngồi không yên.
So sánh với nhau, Trần Tư Khải lại thản nhiên như không.
Anh ta không hề động đậy, giữ nguyên tư thế thoải mái vừa rồi, như cười mà như không cười nhìn Anna, nói: “Cô Anna thật giỏi liên tưởng, trợ ký của tôi không có nhiều kinh nghiệm và hiểu biết như cô Anna, trợ lý của tôi ngốc lắm. Vừa rồi tôi đau dạ dày, bảo cô ấy ủ ấm bụng
cho tôi mà thôi.”
Sau đó Trần Tư Khải cụp mắt, khẽ nói với Tiêu Mộng: “Em ra ngoài trước đi.”
“Ừ.”
Tiêu Mộng đáp, hơi hoảng hốt liếc nhìn Anna, sau đó cúi đầu đi ra ngoài.
Khi về lại chỗ của mình, Tiêu Mộng mới ôm má suy ngẫm.
Ế? Vì sao cái tên Trần Tư Khải này thấy Anna liền nói nhiều như thế?
Trần gấu xấu xa là cái tên cực kỳ không quen phải giải thích cơ mà, vì sao vừa rồi anh ta giải thích chi tiết với cô Anna như thế?
Giải thích đi giải thích lại, còn không phải là để phủi sạch quan hệ giữa Tiêu Mộng cô và Trần Tư Khải anh ta!
Nghĩ tới đây, Tiêu Mộng không vui bĩu môi.
Hừ! Trần gấu xấu xa! Vì sao trước mặt Anna anh không dám nói chuyện hai người bọn họ từng lên giường chứ? Vốn dĩ anh định giữ hình tượng người đàn ông tốt trước mặt Anna, có phải anh nhìn trúng cô Anna rồi không? Anh muốn theo đuổi cô ta?
Nghĩ linh tinh, tâm tình Tiêu Mộng cực kỳ rối loạn.
Còn Trần Tư Khải nhìn Anna xinh đẹp trong phòng, cực kỳ đau đầu.
Cái cô Anna này nhìn có vẻ là một người phụ nữ cực kỳ ngang ngược, hơn nữa vì sự giáo dục và tôn sùng mà cô ta nhận được từ nhỏ đã tạo nên tính cách vừa cố chấp vừa cực đoan.
Chỉ nhìn vào tình cảm mà cô ta dành cho anh ta thôi… cô ta thích anh ta, không chút giấu diếm, lập tức theo tới nước V.
Dường như, chỉ cần là người mà Anna thích, nhất định cũng phải vô điều kiện thích cô ta mới được.
Người phụ nữ chủ động như vậy, anh ta không hề sợ hãi, chẳng qua… lúc này anh ta thực sự lo lắng cho Tiêu Mộng.
***
Loại phụ nữ như Anna, có bối cảnh và năng lực, có thể lặng lẽ khiến Tiêu Mộng biến mất khỏi thế giới này.
Hiện tại, động vào Anna thật sự không ổn, cũng chưa phải lúc.
Bây giờ chỉ có thể nhẫn nhịn người phụ nữ kiêu ngạo này trước đã.
Trần Tư Khải cũng không đứng dậy, vẫn ngồi yên, thờ ơ nhìn Anna, nói: “Cô đã quen với việc chênh lệch múi giờ rồi ư? Sao không nghỉ ngơi thêm?”
Anna cười, đi tới ghế sofa, ngồi xuống bên cạnh Trần Tư Khải.
Mái tóc xoăn vàng buông xõa sau lưng, cực kỳ quyến rũ.
Cô ta chống tay bên người Trần Tư Khải, làm nũng: “Tôi đợi anh đến đón tôi đi ăn, kết quả anh không đến. Này, Tư Khải, anh quên tôi rồi à?”