Song Trùng

Chương 565: Tự mình gây hoạ, tự mình chịu




Sở dĩ thái độ của năm người trong Long Sinh Cửu Tử thay đổi một trăm tám mươi độ như thế, cũng vì sau khi đi chung chuyến bay và giao lưu "thân mật" với người của Zero, đã biết được một vài thân phận của thiếu chủ phu nhân mà họ gọi là bình hoa vô dụng.

Phải nói người chịu đả kích lớn nhất chính là Tiêu Đồ khi biết được Kỷ Thần Hi không chỉ là một trong hai đại lão đồng sáng lập nên căn cứ Zero, mà còn lại A.G danh tiếng lừng lẫy luôn nằm ở vị trí đầu tiên trên những bảng truy sát từ các hạng mục xạ kích đến hacker.

Ban đầu Tiêu Đồ đương nhiên không tin, dù sao ấn tượng của cậu đối với người của Zero sau khi ăn hành no nê, đã tệ đến mức không thể nào cứu vãn được nữa. Cũng vì vậy khi nghe được mấy đoạn đối thoại của họ, khiến cậu vô tình phát hiện ra thân phận của Kỷ Thần Hi, cậu còn nghĩ đó chỉ là lời nói đùa mang tính giễu cợt cậu mà thôi.

Chỉ đến khi được ông anh trai cuồng em gái, kiêm anh vợ của thiếu chủ dạy dỗ cho một trận, khiến mấy vết thương trên người càng thêm trầm trọng, Tiêu Đồ mới biết những lời mà anh đã nói trước đó ngu xuẩn đến nhường nào.

Vì vậy biết bản thân đã nói những điều không nên nói thì nên chịu trách nhiệm cho nó. Chỉ có điều Tiêu Đồ không ngờ đến, những chiến hữu thân thiết nhất của cậu hiện tại đều đang làm ngơ, chẳng một ai nói giúp cậu lời nào, không những thế trong lòng chẳng hiểu sao lại dâng lên một dự cảm chẳng lành.

Nghiên Trạch nhìn biểu cảm đặc sắc của người nằm trên giường bệnh, thì cố kiềm chế để không bật cười thành tiếng. Anh cũng không quên hù doạ bốn người còn lại:"Các cậu thì sao? Có lời gì muốn nói không?"

Tuy không trực tiếp nghe được những lời bất kính với thiếu chủ phu nhân từ miệng bọn họ, nhưng Nghiên Trạch thừa sức hiểu được bọn họ cũng bất mãn với cô chẳng khác gì Tiêu Đồ, chẳng qua cả bốn người đều không phải đồ ngốc mà biểu hiện rõ ra mặt như tên nào đó mà thôi.Vốn cả bốn người đều chọn giữ im lặng, chọn làm người vô hình, tiếc là đã bị điểm danh đến nên phải lên tiếng.

Phụ Hí là người mở lời trước:"Chuyện lần này, cả năm người đều có lỗi và xứng đáng bị phạt, đây là điều không có gì để trốn tránh."

Tiêu Đồ gật gù cảm thán. Ít ra thì cũng phải như thế, đều là đồng đội lâu năm, sao có thể bỏ mặc cậu ta chịu phạt một mình được. Nhưng nụ cười của Tiêu Đồ không giữ được lâu, vì những lời nói tiếp theo của Phụ Hí và ba người còn lại.



Phụ Hí nói tiếp:"Nhưng Tiêu Đồ nói không sai, người phải chịu phạt nặng nhất phải là cậu ấy. Trong lúc làm nhiệm vụ có thể xảy ra sai phạm, thế nhưng nghiêm cấm xúc phạm cấp trên dưới mọi hình thức, cậu ta đã không làm được điều đó."

Tiêu Đồ chợt nhận ra có gì đó không đúng.

Nhai Tệ tiếp lời:"Xin lỗi thiếu chủ, chúng tôi để ra sức ngăn cản nhưng lại không cản nổi cái miệng của Tiêu Đồ, để cậu ta nói ra những lời khó nghe với thiếu chủ phu nhân...chúng tôi bằng lòng cùng chịu phạt!"

Bá Hạ ra vẻ đau lòng phụ hoạ thêm:"Do lần đầu được gặp thiếu chủ phu nhân, không tránh khỏi việc Tiêu Đồ có thành kiến với cô ấy, đây cũng chỉ được xem là tâm lí bình thường. Nhưng đúng như Nhai Tệ đã nói, là chúng tôi không ngăn được cậu ta, là chúng tôi vô dụng, xin thiếu chủ hãy xử phạt theo đúng quy tắc của Hắc Diệm."

Đã đến nước này Tiêu Đồ còn không nhận ra được mình đang bị đám bạn đào hố thì cậu ta chính là một tên siêu đần độn rồi. Tuy nhiên còn chưa kịp thanh minh thì người bạn giường bên đã cướp lời.

Bệ Ngạn:"Thiếu chủ, dù sao mới lên đảo nên chúng tôi vẫn chưa quen thuộc địa hình. Tôi nghĩ Tiêu Đồ cũng không phải cố ý gây hấn với người của Zero. Trong chuyện này chúng tôi đã tạ lỗi với bọn họ, nhưng hy vọng thiếu chủ cho chúng tôi một có hội để xin lỗi thiếu chủ phu nhân trước khi chịu phạt"

Đậu xanh! Cái đám bạn mất nhân tính, thấy cậu chết chưa đủ nhanh đúng không? Tiêu Đồ trợn mắt, thầm văng tục trong lòng.

Cả bốn người của Long Sinh Cửu Tử không hẹn mà cùng hừ lạnh nhìn về phía Tiêu Đồ. Lần này cậu ta đã đạt chuẩn của một đồng đội heo chuyên phá team, đã thế còn đắc tội với bảo bối treo đầu tim của thiếu chủ, còn liên luỵ đến cả đám, đương nhiên phải dạy cho cậu một bài học nhớ đời.

Sau chuyến lên đảo lần này, bọn họ đều nhận ra tình cảm mà Tịch Cảnh Dương dành cho Kỷ Thần Hi sâu đến nhường nào. Không nói hai lời đã sẵn sàng dâng cổ phần để giúp đối phương cứu người và còn nhiều điều khác nữa. Tất cả đều chứng minh rằng, thiếu chủ của họ thật sự nghiêm túc với mối quan hệ này. Phàm là kẻ có đầu óc bình thường đều dễ dàng nhận ra, có thể đắc tội với anh nhưng tuyệt đối đừng động đến phu nhân của anh. Chính vì vậy tự Tiêu Đồ gây hoạ, phải tự cậu ta gánh chịu.