Song Trùng

Chương 537: Trường hợp có một không hai




Từ đầu đến cuối, ngoại trừ cảm thấy hả dạ khi biết Tiêu Đồ đã nhận được một bài học xứng đáng ra, thì Kỷ Thần Hi luôn vô cùng nghiêm túc cùng Tịch Cảnh Dương lắng nghe tình hình của buổi đấu giá từ Phụ Hí và Nhai Tệ.

Sau khi biết được trọng tâm của đợt hai chỉ là xoay quanh đấu đá thương mại thông qua chương trình virus, Kỷ Thần Hi nghiêng đầu nói với Tịch Cảnh Dương:“Xem ra cả tối nay không cần tham gia cũng được…”

Tịch Cảnh Dương cũng có tính toán riêng, khẽ gật đầu tán thành:“Anh cũng nghĩ vậy, trước mắt chúng ta có thể tận dụng khoảng thời gian này để nghiên cứu cơ cấu của khu vực đấu giá, sẽ có ít cho đợt thứ ba diễn vào ngày mai.”

Phụ Hí và Nhai Tệ lần nữa ngơ ngác nhìn nhau, Nhai Tệ lên tiếng trước:“Thiếu chủ, dựa vào khả năng của ngài đúng là có thể đối phó được với chương trình virus đó, nhưng chúng ta cũng không nên để nó rơi vào tay của một trong bốn Big5 còn lại được.”

Phụ Hí đồng tình tiếp lời:“Thực lực người đứng sau thật sự của A&D vô cùng đáng gờm, nếu để chương trình virus đó rơi vào tay hắn, hậu quả khó mà lường trước được, xin thiếu chủ hãy nghĩ lại! Việc điều tra cứ việc giao cho…”

“Không thể.” Kỷ Thần Hi khẽ lắc đầu rồi cắt lời của Phụ Hí, rồi giải thích:“Về đêm, hệ thống bảo mật trên hòn đảo này sẽ kích hoạt thêm một lớp ẩn, các cậu không nên hành động vào lúc này, rất dễ bị đội quản trị hệ thống phát hiện ra.”

Nhai Tệ cảm thấy khó hiểu:“Nếu vậy thì làm cách nào mà thiếu chủ phu nhân và thiếu chủ có thể điều tra cơ cấu của khu vực đấu giá? Làm vậy có phải quá nguy hiểm không?”

Tịch Cảnh Dương cong môi:“Chưa ai nói với hai người, hệ thống bảo mật của Black, do chính thiếu chủ phu nhân của các cậu làm ra à?”

Phụ Hí và Nhai Tệ lần nữa đứng hình, không thể phản ứng lại tin tức động trời vừa nghe được.

Cái hệ thống bảo mật so được với hệ thống bảo mật hàng đầu thế giới của Harmodius, mà ngay cả các tổ chức chống mã hoá từ các cường quốc lớn cũng chẳng công phá được, vậy mà tác giả của nó lại là một cô gái trong chỉ mới đôi mươi?

Rốt cuộc là do thiếu chủ của họ nói đùa, hay do họ nghe nhầm thế? Trên đời lại có chuyện phi thực tế đến thế sao?

Dù không tin và đầy hoài nghi, Phụ Hí vẫn phải nhắc nhở Tịch Cảnh Dương về chương trình virus bằng giọng nói có chút run rẩy:“Vậy…vậy còn chương trình virus…”

Lần này đến lượt Kỷ Thần Hi nhướng mày cong môi hỏi:“Bên Hắc Diệm cũng có nhúng tay vào Sea sao?”

Phụ Hí gật đầu đáp:“Đúng vậy thưa thiếu chủ phu nhân. Chúng tôi đều phải trải qua những buổi huấn luyện chuyên nghiệp sao cho có thể thông thạo được mọi thứ ở mức tốt nhất. Vì vậy công việc của Sea cũng được xem là một phần nhiệm vụ của chúng tôi.”

Kỷ Thần Hi ồ lên một tiếng, rồi quay sang nhìn người đàn ông cạnh mình bằng ánh mắt mang theo ý cười. Hoá ra không chỉ có mình cô bóc lột sức lao động của người nhà. À không, phải nói là tận dụng tối đa nguồn lực có sẵn.

“Không cần lo về chương trình virus gì đó đâu, nếu thật sự có thứ như thế tồn tại, Sea hay A&D đã không phát triển như ngày hôm nay. Cho dù là thật sự có đi chăng nữa, có tôi ở đây thì thứ virus đó cũng chỉ là món đồ chơi trẻ con thôi.”

Phụ Hí vẫn còn do dự:“Chuyện này…”

Nhai Tệ cướp lời:“Vâng, đã rõ! Đêm nay chúng tôi sẽ chỉ ở bên ngoài quan sát, nếu cần thiếu chủ và thiếu phu nhân có thể ra lệnh bất cứ lúc nào, chúng tôi sẽ có mặt ngay lập tức.”

Kỷ Thần Hi hài lòng gật đầu với thái độ của Nhai Tệ. Rõ ràng trong lòng vẫn đầy nghi ngờ, nhưng cô gái này vẫn hiểu rõ một vấn đề, mệnh lệnh của cấp trên là tuyệt đối.

“Cần hoá trang không?” Tịch Cảnh Dương chống cằm nhìn cô khẽ hỏi.

Xét về tình hình hiện tại, người của Zero đã chia ra hành động và giám sát toàn bộ góc nhìn trên đảo, nên việc Kỷ Thần Hi bị nhận ra cũng chỉ là vấn đề thời gian. Còn nếu vẫn giữ nguyên hình dáng thật, lại quá dễ gây chú ý với người xung quanh, đến khi đó cũng sẽ khiến cho cô bị nghi ngờ. Không hoá trang hay hoá trang đều gặp phải phiền phức, vậy nên Tịch Cảnh Dương đã để cô tự quyết định.

Kỷ Thần Hi trầm mặc một lúc để suy nghĩ, một lúc sau cô thả lỏng cơ mặt, cong môi nói:“Vẫn chưa xác định được mục đích của họ lần này, nên để lộ thân phận thì coi cũng chẳng được.”

“Vậy nên…?”

“Sẽ hoá trang, nhưng không để họ phát hiện là được thôi.”

“Còn anh?”

“Lão đại của Sea ơi, anh không biết anh nổi tiếng thế nào đối với căn cứ Zero sao?”

“Hửm?”

Lúc này Kỷ Thần Hi nghiêng đầu khẽ thầm thì bên tai anh:“Mục tiêu duy nhất còn sống khi Zero đã nhận đơn trừ khử, anh là trường hợp có một không hai mà ai ai trong căn cứ cũng chú ý đến đấy.”