Kỷ Thần Hi đứng nép vào một góc khuất, nương theo điểm mù của camera mà đi tới.
Với sự quan sát cùng kinh nghiệm, cô nhanh chóng tìm được phòng an ninh, nơi có thể quan sát toàn bộ hệ thống camera của cả phòng thí nghiệm.
Kỷ Thần Hi tỉnh táo và tinh ý, cô tiếp cận viên lính đang theo dõi màn hình một cách hoàn toàn không nhận ra. Cô di chuyển một cách nhẹ nhàng, nhưng nhanh chóng và chính xác.
Với một đòn chí mạng, Kỷ Thần Hi sử dụng kỹ thuật quyền uy của mình để khống chế viên lính. Cô đặt tay trên miệng của anh ta, ngăn chặn mọi âm thanh phát ra. Anh ta cố gắng chống trả, nhưng không thể nào đánh bại sức mạnh và tốc độ của Kỷ Thần Hi.
Sau khi đảm bảo rằng viên lính đã mất đi sự tỉnh táo, Kỷ Thần Hi nhanh chóng thả anh ta xuống sàn và tiếp tục tiến vào phòng an ninh. Cô biết rằng thời gian đang trôi qua và cần phải tìm thấy Mộ Nhược Vi càng sớm càng tốt.
Trước mắt cô là một bảng điều khiển phức tạp với nhiều màn hình và bàn phím. Kỷ Thần Hi không mất quá nhiều thời gian để làm quen với giao diện và phân loại ra các hệ thống mà cô cần kiểm soát.
Với sự khéo léo và kỹ năng của mình, Kỷ Thần Hi nhanh chóng thao tác điều khiển hệ thống camera. Cô chuyển đổi qua lại giữa các màn hình, quét qua các khu vực khác nhau trong căn cứ DIE.
Kỷ Thần Hi quan sát từng góc khuất của căn cứ DIE trên màn hình, tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào về vị trí của Mộ Nhược Vi. Cô dừng lại ở một màn hình hiển thị phòng thí nghiệm chính, nơi những nhà khoa học điên đã thực hiện những cuộc thí nghiệm đáng sợ lên con người.
Trong khi quét qua các màn hình, Kỷ Thần Hi nắm vững thông tin về hệ thống an ninh và vị trí của các nhà khoa học. Cô nhận ra rằng để tiếp cận Mộ Nhược Vi, cô phải vượt qua các lớp bảo vệ khắc nghiệt và đối mặt với những kẻ mặc áo blouse trắng này.
Kỷ Thần Hi suy nghĩ nhanh chóng và định ra một kế hoạch. Cô đã chuẩn bị một số bẫy để hạ gục toàn bộ bảo vệ trong phòng thí nghiệm. Tuy nhiên, thời gian là yếu tố quan trọng. Cô cảm thấy lo lắng ngày càng tăng khi những giây phút trôi qua càng nhiều.
Không còn thời gian để chờ đợi, Kỷ Thần Hi quyết định tấn công trực tiếp. Cô điều khiển hệ thống camera để tìm hiểu vị trí chính xác của những nhà khoa học điên. Khi cô biết được đường đi, cô tự tin tiến vào căn phòng nơi những kẻ đó đang nghỉ ngơi.
Kỷ Thần Hi vụt qua cửa phòng thí nghiệm, sẵn sàng đối mặt với những kẻ mặc áo blouse trắng.
Những nhà khoa học đó đều rất bất ngờ trước sự xuất hiện của cô gái vừa quen vừa lạ mặt. Đến khi kịp nhận ra đối phương là ai, thì một trong số bọn họ đã bị cô gái với gương mặt tựa thiên thần kia, một dao phi thẳng vào tim, chết ngay tại chỗ.
Đối với Kỷ Thần Hi của khoảng thời gian này, cô chính là sẽ không nương tay với bất kỳ một ai. Và cô biết, chỉ có người chết mới là lời đe doạ đáng sợ nhất cho những kẻ còn sống.
Đáng tiếc, những nhà khoa học điên đã sớm nhận ra Mộ Nhược Vi không phải là thiên tài khoa học MIT mà họ tìm kiếm. Chúng đã trả cô ấy cho Atlantis cách thời điểm Kỷ Thần Hi đến chưa đầy một giờ.
Kỷ Thần Hi cảm thấy sự thất vọng và lo lắng lan tỏa trong lòng. Cô đã đến quá trễ, và Mộ Nhược Vi đã bị mang đi. Tuy nhiên, điều đó có nghĩa cô ấy vẫn còn sống. Cô quyết định điều tra tiếp về Atlantis và đến đó đòi người.
Thế nhưng, trước khi đi tìm Mộ Nhược Vi, cô cần có chuyện phải làm. Một căn cứ vô nhân đạo như thế này, không nên tồn tại, đặc biệt là trên quốc gia này.
Ngày hôm ấy, bên cạnh khu vực ven biển phía bắc, tràn ngập một ngọn lửa cháy dữ dội khó mà dập tắt.
Đến sáng hôm sau, mọi thứ về phòng thí nghiệm DIE chỉ còn lại là cát bụi và đống tro tràn.
Trong khoảng thời gian đó, Kỷ Thần Hi đã trở về với trạng thái bình thường. Tuy nhiên cô vẫn không gọi về Zero nhờ trợ giúp, cô biết họ nhất định sẽ tìm được thông tin mà cô cần, nhưng sẽ không kịp.
Một lần nữa, năm trăm triệu đồng R được chuyển đến Harmodius. Và Harmodius cũng không làm cô thất vọng, khi chỉ tầm mười phút sau đó, toàn bộ thông tin mười tám đời của các thành viên Atlantis, cùng với lịch sử ra đời và duy trì đến hiện nay của Atlantis được gửi vào di dộng của cô.
Đối với người bình thường, số lượng thông tin khổng lồ như thế nhất định sẽ không thể nào xem xong được trong ngày một ngày hai nói gì đến việc ghi nhớ và phân tích thông tin.
Tuy nhiên, trước khi trời sáng, Kỷ Thần Hi đã ghi nhớ toàn bộ thông tin trong đó, không sót chữ nào.
Ánh mặt trời dần lên cao, bóng dáng cô gái bên trong chiếc xe càng thêm rõ ràng. Trạng thái căng thẳng kéo dài suốt cả đêm, khiến gương mặt của cô không tránh khỏi sự mệt mỏi.